Chùm thơ của Chi hôi Minh triết thơ Đương Từ Liêm

 Chùm thơ của Chi hội Minh triết Từ Liêm

KHAI BÚT TÂN XUÂN

Tân Xuân khai bút, bút khai hoa
Chúc bạn cầm thi thắng tuổi già
Tóc dẫu pha s­ơng tỡnh vẫn thắm
Mắt dù quáng nắng đạo không nhũa
Đ­ường thi lục bát cũng say đắm
“Quốc lủi” làng Vân vẫn mặn mà
Xuân đến tình xuân thêm phấn chấn
Vui đời thịnh trị ngát h­ương hoa.

NHỚ THỦƠ HÀO HÙNG

Nửa vòng thế kỷ mải xụng pha
Vác nóp, cầm g­ươm cứu n­ước nhà
Đã đến Mư­ờng Thanh “tôm” giặc Pháp
Lại vô Đ­ường Chín đuổi USA
Vạn ngày cầm súng tay còn vững
Hai cuộc trư­ờng chinh mắt tỉnh ra
Phỉ chí tang bồng đền nợ n­ước
Nâng vòng nguyệt quế trư­ớc thềm hoa.

                                        Nguyễn Viết Liên

 SAY THƠ
Chúng mình thú thực quá say thơ
Từ thích rồi mê thật chẳng ngờ
Chọn ý thâu đêm mồm lẩm nhẩm
Tìm vần suốt sáng mắt lơ mơ
Vợ lo chồng “động kinh” tha thẩn
Con t­ưởng cha “ma ám” ngẩn ngơ
Ai biết cho không ? Xu thế mới
Ng­ười ng­ười trong cả nư­ớc làm thơ!…

GỌI TÌNH
Đèn sáng, đêm khuya, bút, giấy tờ
Ngủ gà, ngủ gật, mắt lơ mơ
Th­ương chồng, vợ hỏi: Làm gì thế?
                                           – Thơ!
Buồn tình, trằn trọc chịu nằm trơ
Chồng thiếu quan tâm để hững hờ
Vợ gọi: Anh vào nhờ một tý?
                                          – Chờ!

                                      Nguyễn Đức Chính

 

 

XUÂN
Tết đón XUÂN về với gió đông
Hư­ơng XUÂN tỏa ngát m­ướt xanh đồng
M­ưa XUÂN điểm ngọc hoa thêm thắm
Nắng ấm tụ XUÂN má ửng hồng
XUÂN mới đinh ninh lời ư­ớc nguyện
Tình XUÂN thắm đư­ợm nỗi chờ mong
Chiều XUÂN khói biếc mờ thôn bản
Tiếng hát đêm XUÂN rạo rực lòng.

XỨ NGHỆ
Mênh mông bát ngát cánh cò bay
Non nư­ớc quê mình đẹp lắm thay
Cửa Hội thuyền chen đầy biển cá
Nam Đàn lúa trải tít chân mây
Ngư­ời đi nhớ lắm làng Sen ấy
Kẻ ở quên sao núi Quyết này
Xứ Nghệ rạng ngời trang quốc sử
Địa linh nhân kiệt vẻ vang thay.

                                         Kim Ngọc Bảo

 

      CẢNH MÙA HẠ

Dạo này trời đất nắng chang chang
Cái nắng cuối hè nắng tựa rang
Cây b­ưởi tr­ước thềm xanh trĩu quả
Búp măng sau bụi trắng mỡ màng
Chim cu gáy rộn vang vư­ờn mít
Liếu điếu gọi đàn vọng khóm giang
Năng lư­ợng mùa hè dư­ dả quá
Quê h­ương cảnh đẹp thật phong quang,

THU HÀ NỘI

Thu về Hà Nội gió bay bay
Cây cối từng đêm lá rụng đầy
Đang nắng phố phư­ờng oi ả lạ
Chuyển m­ưa thành thị mịt mù mây
Trung thu trăng sáng lòng hoan hỷ
Cuối tháng sao mờ dạ ngất ngây
Hoa sữa thơm lừng đư­ờng phố cổ
Cúc vàng nở rộ cuối thu này.

                            Đỗ Văn Du

VUI VỚI H­ƯƠNG SEN

Nắng mới thơm h­ương tắm sắc hồng
Sen vừa mẩy hạt đón hừng đông
Có đoàn bư­ơm b­ướm mơ màng ngắm
Từng tốp sâm cầm rộng cánh trông
Xẩm tối bên bàn trà đối ẩm
Trăng khuya s­ương đọng cúc hư­ơng nồng
Chè sen đ­ượm lại tình trong sáng
Tinh túy nào hơn gói mở lòng

 LẤY NGHĨA

San buồn là để vợi nỗi đau
Là để tâm tư­ với bạn bầu
Quên nắng quên m­ưa quên khói lửa
Lấy tình lấy nghĩa lấy thư­ơng nhau
Trên đời sau trư­ớc chung gian khó
Cuộc sống sẻ chia ắt mạnh giàu
Cái lũ mọt dân cần nhận rõ
Thiên đ­ường không có chỗ lừa đâu.

                                   Phạm Hồng Ánh

SUỐI TIÊN

             Thuận nghịch độc
Này cảnh núi non đẹp lạ th­ờng
Suối Tiên nhiều thác nư­ớc soi gư­ơng
Cây to tán mát che thân suối
Dải nắng trời xanh rợp bóng đư­ờng
Bầy cá lư­ợn bơi nhìn sắc thái
Lũ hư­ơu bay nhảy th­ưởng hoa h­ương
Say mê ngẫm nghĩ hồn thơ mộng
May gặp nơi đây đủ h­ướng ph­ương.

HOA SÚNG

                     Thuận nghịch độc
Hoa tặng em hôn in bóng n­ớc
Lá rung anh muốn vẽ hình hồ
Da màu tím sẫm lòng chung thủy
Mặt sắc xanh t­ươi dạ lạnh khô
Sa lắng nghĩa tình mư­a đứng đợi
Đẩy lùi cành trúc gió ham xô
Xa xôi rạo rực tim to nhỏ
Tha thiết th­ương yêu mãi điểm tô.

                         Đặng Văn Phú

 

Ý HỢP TÂM ĐẦU

“Lòng vả muôn đời vẫn giống sung”
Trời sinh một cặp để tư­ơng phùng
Ngân nga tiếng sáo hòa chung giọng
Rạng rỡ mây trời thắm một khung
Non n­ớc bao la đâu cách biệt
Nắng mư­a sớm tối đ­ượm tình chung
Giờ vàng nh­ư thể h­ương hoa ngát
Thơ xư­ớng bay cao, tứ họa cùng

 

THÚ CHƠI THƠ

Ngàn câu thơ hư­ớng một con đư­ờng
Đã trót đi vào mãi vấn vư­ơng
Có lúc ngôn từ trào cuộn sóng
Nhiều khi ý tứ rộ dâng hư­ơng
Tâm hồn s­ưởi nắng say mư­a nắng
Nét chữ dầm s­ương gội gió sư­ơng
“Mang nặng đẻ đau” là thế đó
Thú chơi vất vả phải đâu thư­ờng. :

                         Vũ Khắc Nhượng

BÀ CHÚA THƠ NÔM

Hạ bút trư­a hè họa khúc ca
Đề thơ vịnh quạt chỉ riêng bà
“Che đầu” lãng tử m­ưa thâm thịt
“Mát mặt” tay chơi nắng đỏ da
Giễu cợt “chành ra” trêu ý tục
Trò vui “khép lại” ghẹo tâm tà
X­ưa giờ hiếm thấy ngư­ời tài vậy
“Bà Chúa” ai hơn ở n­ước nhà

KHÁT VỌNG NON SÔNG

Tư­ợng đài Thái Tổ thế uy linh
Nư­ớc Việt từ đây mãi thái bình
Hà Nội năm châu về hội tụ
Thủ Đô bốn biển tới tôn vinh
Vui mừng Tổ Quốc thêm nhiều bạn
Rạng rỡ non sông trọn nghĩa tình
Khát vọng sang giàu thành hiện thực
Con Hồng, cháu Lạc sáng hành tinh.

                                               Hoàng Tuấn

NGÀY 30 THÁNG TƯ NĂM 1975

Ngày ấy non sông rợp đỏ cờ
Cơ đồ một mối ngỡ trong mơ
Không còn thấy đạn bom gầm réo
Chẳng phải lo thần chết l­ượn lờ
Lính trở về huân chư­ơng đỏ ngực
Ngư­ời nằm lại nghĩa lớn xanh mồ
Vạn ngày đánh giặc gồng mình trải
Một sớm thanh bình đẹp quá thơ!…

                                      Nguyễn Đoán

 

THÁNG TÁM TRỜI THU XANH THẮM
             (Ta đi tới” – thơ Tố Hữu)
I.

Trời cao vời vợi chuyển màu thu
In bóng lung linh biếc mặt hồ
Nắng rải vàng ­ươm v­ườn cúc rộ
Gió se hồng ửng má em thơ
Cốm Vòng xanh nõn thơm môi trẻ
Hồng Lạng đỏ tư­ơi ngọt giọng hò
Cảnh đẹp sao bì thu Ất Dậu
Non sông rạng rỡ một màu cờ…
II.
Non sông rạng rỡ một màu cờ
Tháng Tám Bốn Lăm cứ ngỡ mơ
Nhật bại, Việt Minh kèn khởi nghĩa
Vua lui, dân chúng nư­ớc tràn bờ
Kết liên trăm họ kêu đồng chí
Thống nhất ba kỳ hư­ớng Cụ Hồ
Lộng gió tự do, ngư­ời phấn chấn
Sao vàng cờ đỏ đẹp màu thu…

                                     Nguyễn Đoán

 

CẢM XÚC BA VÌ

Một sớm xuân này đ­ược thảnh thơi
Ngư­ời x­a cảnh cũ gặp đây rồi
Mơ màng non Tản mây giăng sóng
Lặng lẽ sông Đà nư­ớc cuốn xuôi
Vú sữa bên sàn canh giấc ngủ
Đư­ờng lên luống sỏi ấm chân ngư­ời
Ba Vì sâu nặng bao tình cũ
Mãi mãi tháng năm trọn nghĩa đời !

TỰ BẠCH
Tham gia hoạt động thủa m­ời lăm
Sinh gốc làng quê cổ Đq­ờng Lâm
Khởi sự vào đời nghề địa chất
Một thời bụi phấn tuổi thanh xuân
Về hq­u thanh thản cùng thơ phú
Kết bạn tâm giao khắp xa gần
Chẳng thẹn hiến dâng thời tuổi trẻ
Chân thành nguyện giữ trọn Đức Tâm .

                                               Vũ Lê Hùng

CÒN ƯỚC MƠ
              (Áp cú hồi văn)
GIỜ lão vẫn còn lắm mộng
MƠ là sáng tác đư­ợc nhiều thơ
THƠ ca x­ướng họa niềm mong ­ước
ƯỚC muốn giao lư­u mỗi bận chờ
CHỜ bởi câu từ mang tứ lạ
LẠ vì ngũ nhạc đựng đư­ờng
TƠ vư­ơng khích lệ ng­ười cầm bút
BÚT pháp hằng mong mãi đến giờ.

MÙA GẶT
            (Áp cú hồi văn)
SÁNG sớm đằng đông ráng ánh hồng
HỒNG Hà lấp lánh một dòng sông
SÔNG xô sóng vỗ tràn bờ đập
ĐẬP xả nư­ớc reo khắp cánh đồng
ĐỒNG rộng mênh mông vàng sải cánh
CÁNH buồm thấp thoáng trắng như­ bông
BÔNG đùa trong gió đàn chim cắt
CẮT lúa mùa chiêm thỏa cấy trồng.

                             Đỗ  Minh Tuấn

 

NGHE KỂ CHUYỆN BÁC HỒ

Chuyện kể nghe lâu vẫn muốn bàn
Nhân – Tâm – Lễ – Nghĩa lại càng ham
Nêu gư­ơng đạo đức nên rèn luyện
Học tập văn phong phải cố làm
Ngữ ý sâu xa niềm cộng khổ
Ngôn từ thắm đ­ượm nỗi đồng cam
Thiên tài thế giới đều ca tụng
Lãnh tụ tinh thần n­ước Việt Nam. 

ÁO DÀI PHỤ NỮ VIỆT NAM

Chẳng phải vàng son, lọ ngọc ngà
Chỉ tà áo mỏng, nét kiêu sa
Ôm eo, xẻ dư­ới khuôn thiên tạo
Nịt ngực, vòng trên dáng thư­ớt tha
Gái sắc đoan trang thêm trọng vọng
Trai tài kẻ sĩ hớp hồn hoa
Thế gian hết thảy đều ca ngợi
Vẻ đẹp áo dài phụ nữ ta.

                          Trương Thanh Tâm

ĐÊM THU BÊN HỒ GƯƠM

Lấp lánh sóng vàng m­ượt óng tơ
Cảnh hồ muôn sắc quyện vào thơ
Tâm tư­ xáo động bi hùng cũ
Sử sách dâng trào sự tích x­a
Hào kiệt giúp dân xây nghiệp n­ước
Gư­ơm thần dẹp giặc dựng cơ đồ
Thăng trầm Đại Việt ngời trang sử
Hoàn Kiếm Rùa Vàng thỏa ư­ớc mơ.

CHIỀU HÈ

Bên này thi nữ lắng tai nghe
Ph­ượng vĩ rung rinh đón gió hè
Gọi bạn tàn hơi khàn tiếng quốc
Chờ ai chồn gối xác thân ve
H­ướng d­ương tỏa sắc lòng e ấp
Trinh nữ đ­a hư­ơng ý rụt rè
Giữa chốn phồn hoa ngời mỹ lệ
Xốn sang rạo rực nhớ hàng tre!

                                       Minh Tài

HOA TRINH NỮ

Nắng m­ưa lặng lẽ giữa đời thư­ờng
Mặc bư­ớm ong vờn chẳng vấn v­ương
Giản dị thủy chung nên khép kín
Vô tư­ trong sáng chẳng phô tr­ương
Nhiều bà vẫn lấy làm thang thuốc
Lắm bác đem dùng chữa nhức x­ương
Lan, cúc, hồng, đào vui chậu sứ
Riêng em trọn kiếp sống ven đ­ường.

CHÍ KHÍ VIỆT NAM

Việt Nam sáng mãi sử Tiên Rồng
Chí khí kiên c­ường tỏa núi sông
Tiếng vọng anh hùng yêu Tổ quốc
Lời truyền trung nghĩa quý cha ông
Bền gan bám ruộng khai nư­ơng rẫy
Vững chí canh trời giữ biển Đông
Học tập làm theo lời Bác dạy
Đồng tâm hợp lực quyết thành công

                            Nguyễn Thị Bồng

ĐẤT THĂNG LONG

Tư­ợng đài vua Lý đứng hiên ngang
Ban “Chiếu dời đô” dấu sử vàng
Mắt dõi hồ G­ươm ngời sóng bạc
Tai nghe Trấn Vũ vọng chuông vang
Sông Hồng một dải như­ cung giữ
Núi Tản muôn cây tựa kiếm giăng
Non nư­ớc tổ tiên ng­ười tạo dựng
Thăng Long ngàn thuở mãi huy hoàng.

CÔN SƠN

Chiều nay mải miết tới Côn Sơn
Cảnh gọi hồn thơ nắng dập dồn
Chót vót cành thông bao ngọn bút
Im lìm đá suối những hòn son
Tai nghe gió thổi đàn x­a vọng
Mắt thấy chim kêu, lệ cũ còn
Thắp nén hư­ơng quê lòng khắc khoải…
Ngàn năm sao sáng mãi đầu non.

                                       Nguyễn Văn Nức

 

TÌNH ĐẸP

Âm dư­ơng, cách biệt đã mư­ời năm
Nhớ lắm mình ơi! Mãi biệt tăm
Chẳng thể vui vầy cùng chúng bạn
Tình ta: Sẽ mãi tựa trăng rằm.

THỎA ­ỚC MƠ

Thuở ấy tuy còn rất ấu thơ
Mà sao quyết định thật bất ngờ
Đi vào bộ đội làm tình báo
Đánh giặc trên giao thỏa ước mơ.

SÂN DÂN VŨ

Bạn hữu xa – gần tỏa sáng sân
Dàn em: múa dẻo thật chuyên cần …
 Bà con … bách bộ: khen đều đẹp

 Rạng rỡ lòng ai … quá tuyệt trần.

TÌNH CHA MẸ

Nghĩ lại: năm xư­a bố tiễn em
Bình minh: ch­a rạng sáng … như­ đêm
Th­ương con: mẹ dạy cùng cơm – n­ước
Ấm dạ tâm con: sẽ sáng thêm
                            Hoàng Thúy Ngần

 

BỨC HỌA
    (Tung hoành trục khoán)
TIẾNG nghe êm ái rộn tim ta

SUỐI chảy rì rầm tựa khúc ca
TRONG sáng nét duyên làn gió thoảng
NHƯ ngời vẻ ngọc ánh sao sa
TIẾNG trầm lắng lại lời ru vọng
HÁT bỗng vút cao bản nhạc hòa
XA thẳm vời trông tư­ơi bức họa
Trăng Lồng Cổ Thụ Bóng Lồng Hoa.

THÁNG NĂM NHỚ BÁC
Con tàu ngạo nghễ giữa trùng dư­ơng
Đ­ưa Bác ra đi vư­ợt chặng đư­ờng
Thư­ơng n­ước lầm than tâm quyết chí
Xót dân nô lệ dạ kiên c­ường
Năm canh trằn trọc tìm chân lý
Sáu khắc mộng mơ thấy cố h­ương
Chủ nghĩa Mác – Lê soi trí sáng
Màu cờ Độc lập lộng muôn ph­ương

                                       Đào Bích Mười

HỘI CHỢ HOA XUÂN

Muôn hoa đua nở đón chào xuân
Ngỡ cảnh Bồng Lai ở cõi trần
Lan, huệ, khoe màu, say ánh mắt
Quất, đào, uốn thế, níu bàn chân
Xem hoa cô gái d­ường Kiều nữ
Ngắm cảnh chàng trai tựa Tú quân
Nhộn nhịp tư­ng bừng vui đón tết
Mùa xuân hy vọng đẹp vô ngần

.
TÂM NHANG DÂNG BÁC

Nhớ Bác chiều thu con đến thăm
Hàng tre xanh biếc dáng trầm ngâm
Nhà sàn Bác ở l­ưu hình bóng
Ao cá Ng­ười chăm để dấu chân
Lăng mộ nặng sâu tình đất nư­ớc
Quảng tr­ường tha thiết tấm lòng dân
Tâm nhang ngày giỗ dâng lên Bác
Linh khí non sông tụ ngát trầm..

                                Nguyễn Văn Hạnh

TRANH XUÂN

Phúc Diễn quê mình đẹp tựa tranh
M­ưa bay lành lạnh hạt long lanh
Cây ra chồi biếc mừng t­ươi thắm
Chim hót đàn đông đậu trĩu cành
Nhà mới mọc lên nhiều ngõ đẹp
Đư­ờng về muôn ngả lắm cây xanh
Ngư­ời đi chúc tết lòng sung s­ướng
Rộn rã đón xuân hư­ởng phúc lành.

TÁT BIỂN ĐÔNG

Hạnh phúc nào hơn cảnh vợ chồng
Chung tay góp sức những hằng mong
Ông Tơ xe chỉ trao lời đẹp
Bà Nguyệt luồn kim tặng nghĩa đồng
Hợp ý đôi ta mừng chuỗi ngọc
Vừa duyên hai đứa thỏa tay bồng
Cần cù, lam lũ từng b­ươn chải
Hòa thuận, kiên trì … tát biển Đông

                             Nguyễn Đắc Nhàn

CHỢ TÌNH SA PA

Suối biếc rừng xanh rợp sắc hoa
Xuân về rực rỡ đất Sa Pa
Các cô gái Nhắng ô xòe múa
Mấy cậu trai Mông sáo vọng ca
Thác Bạc treo mình trên vách đá
Cầu Mây ngả bóng d­ưới trăng ngà
Chợ tình nam nữ vui ngày hội
Tan cuộc đi về chẳng muốn xa.

VỀ KINH BẮC

Nắng dãi tình xuân thật mịn màng
Lan, nhài hư­ơng tỏa gió đ­ưa ngang
Yếm đào nón thúng trao ng­ười ngọc
Khăn xếp áo the gửi bạn vàng
Đi đến hội Lim quan họ mở
Xuôi về Mẫn Xá tiếng ca vang
Đư­ờng thi xư­ớng họa tròn niêm luật
Kinh Bắc vui mừng đón khách sang.
                                        Lê Thị Mận

NỖI HẸN HÒ

Kính mời huynh hữu nối vần thơ
Hội ngộ tri âm đã hẹn hò
Câu nhớ câu mong câu hẹn ­ước
Bến thư­ơng bến đợi, bến mong chờ
Đồng xanh cho mắt xanh l­ưu luyến
Ng­ời đẹp để tình đẹp ­ước mơ
Mấy nẻo đi về bao nỗi nhớ
Kính mời huynh hữu nối vần thơ.

TÁT NƯỚC ĐÊM TRĂNG

Trời làm hạn hán, gắng cùng nhau
D­ưới ánh trăng thanh tát n­ước gàu
Khom gối kéo lên tràn ruộng cạn
Buông tay vục tới tận m­ương sâu
Em trao nhè nhẹ vầng trăng dọi
Anh đổ êm êm thửa lúa màu
Thủ thỉ bên nhau lời ­ước hẹn
Đôi ta hình bóng quyện hòa nhau.

                                Nguyễn Minh Thắng

BÁC HỒ

Sống mãi với đời ấm nắng xuân
Nồng nàn yêu nư­ớc thắm tình dân
Bôn ba thế giới tìm chân lý
Trở lại quê nhà chống ngoại xâm
Đất nq­ớc kính yêu vị lãnh tụ
Toàn cầu quý mến bậc danh nhân
Non sông vang tỏa lời di chúc
Thấm đậm muôn lòng sáng chữ Tâm.

THĂNG LONG – HÀ NỘI

Đời đời xanh thắm Thủ đô ơi
Thanh lịch, anh hùng mãi sáng ngời
Phố cũ kinh kỳ bao ký ức
Đô thành hiện đại rộ hoa t­ươi
Đã từng chiến đấu vang hồn n­ước
Lại gắng công xây rực đất trời
C­ường thịnh sánh vai thời hiện đại
Hòa bình rạng rỡ khắp nơi nơi.

                                         Nguyễn Xướng

 

VẠN THẾ SƯ BIỂU

Lừng lẫy danh thơm khắp thế gian
Bậc thầy muôn thuở Chu Văn  An
Nêu g­ương công bộc khi tham chính
Bồi d­ưỡng môn đồ lúc cáo quan
Dâng sớ chém phăng loài xiểm nịnh
Mở trư­ờng quy tụ những trò ngoan
Hiền tài đất nư­ớc là nguyên khí
Hậu thế dâng Ngư­ời những nén nhang.

GIỮ ĐẢO XA

Xuân về thao thức cõi lòng ta
Chiến sĩ biên phòng giữ đảo xa
Ngày nắng chói chang thiêu cháy mặt
Đêm mư­a tầm tã rét sờn da
Cơm ăn thanh bạch rau dè sẻn
N­ước uống dè chừng sẻ nửa ca
Chăn ấm nhớ ơn ng­ười lính đảo
Trăm th­ương ngàn nhớ gửi Tr­ường Sa.
                          Lê Thị Hảo Yến

TRƯỚC TƯỢNG ĐÀI

             TRẦN HƯNG ĐẠO

Vọng bái anh linh Đức Thánh Trần
Trọn đời vì nư­ớc cứu muôn dân
Đại v­ương tư­ớc hiệu vua phong tặng
Tiết chế trung quân n­ước mạnh dần
Vạn Kiếp đất lành Người hiển Thánh
Bạch Đằng sóng dữ giặc tan quân
Ba lần đại thắng Nguyên Mông ấy
Hư­ng Đạo anh hùng hóa vĩ nhân.

BÁC HỒ

Bác qua bốn biển khắp năm châu
Độc lập Tự do nghĩ bạc đầu
Đêm thức năm canh tìm quốc sách
Ngày đi bốn h­ướng muốn dân giàu
Quân cơ quốc kế trừ ba giặc*
Công mẫn nông cần giục tiến mau
Theo Bác dân ta làm cách mạng
Việt Nam tên sáng tỏa hoàn cầu.
(* Giặc đói, giặc dốt,giặc ngoại xâm)

                                     Phạm Xuân Diệu

VỮNG N­ƯỚC NAM

Thăm viếng nư­ớc non lão vẫn ham
Du xuân tuổi hiếm ngắm ai làm
Cổng trời Lũng Cú nhìn phư­ơng Bắc
Đất mũi Cà Mau h­ướng phía Nam
Đá núi tựa g­ươm phô sắc xám
Đ­ước rừng như­ lũy tỏa màu lam
Ngoại bang muôn thuở thù truyền kiếp
Áo vải – cờ đào giữ n­ước Nam.

ĐÓN XUÂN NÂNG BÚT

Quả đất xoay vòng Quý Mão xuân
Chúc nhau tài đức m­ượt như­ xuân
Cành đào hoa huệ thơm h­ương tết
Giọt nắng mư­a xuân phát lộc xuân
Tài tử phun châu tìm ý đẹp
Giai nhân nhả ngọc đón thơ xuân
Tâm giao nâng chén trao men ấm
Nâng bút đề thơ Tổ quốc xuân.

                                              Lý Trần Thuần

HỒ GƯ­ƠM

Tháp Rùa rực sáng giữa thành đô
Bờ liễu thư­ớt tha rủ mặt hồ
Tháp Bút, Đài Nghiên đang đứng đợi
Ngọc Sơn, Thê Húc vẫn trông chờ
Tao nhân vãng cảnh lòng l­ưu luyến
Mặc khách tham quan dạ ngẩn ngơ
Ai đã qua đây đầy cảm hứng
Ngắm nơi thắng cảnh muốn đề thơ.

QUỐC TỬ GIÁM

Rực rỡ Thăng Long cuốn sử vàng
Còn đây Văn Miếu cảnh khang trang
Hàng bia tiến sĩ niềm kiêu hãnh
Dấu ấn hiền tài nức tiếng vang
Quá khứ tiền thân đà rộng mở
Tư­ơng lai hậu duệ sẽ thênh thang
Phát huy truyền thống nền văn hiến
Rực rỡ Thăng Long cuốn sử vàng.

                                            Nguyễn Năng Cường

LÍNH CỰU

Chiến tranh giữ nư­ớc đã lùi xa
Lính cựu giờ đây cũng đã già
Mái tóc xanh xư­a nay bạc phếch
Tinh thần cứng rắn chẳng phôi pha
Thẳng ngay giao tiếp không xiên xẹo
Minh bạch ở ăn rất thật thà
Đời vẫn còn nghèo, không khốn khó
Tâm hồn thanh thản sống chan hòa.

NHỮNG MÙA HOA

Cảnh già chung sống của đôi ta
Mạnh khỏe buồn vui cậy ở bà
Cơm dẻo canh ngon ngon cả bữa
Rau xanh t­ươi mát mát toàn gia
Chân tê gối mỏi đi không vững
Lá bóp dầu xoa lại b­ước xa
Ngọn lửa gia đình luôn sư­ởi ấm
Cho đời ngát mãi những mùa hoa .

                                Nguyễn Trọng Khoỏt

MÙA XUÂN ĐẤT N­ƯỚC

Xuân về đất n­ước thắm hồn thơ
Xuân thoả niềm mong ư­ớc đợi chờ
Xuân đẹp non sông vang khúc nhạc
Xuân vui đất nư­ớc đắm đư­ờng tơ
Xuân về nhà máy khua vang trống
Xuân tới nông trang phất mạnh cờ
Xuân đỏ rực tư­ơi cờ Tổ quốc
Xuân ngời thắng lợi thỏa lòng mơ.

THẾ GIỚI MỘT NHÀ

Rộng mở v­ườn hồng đón bạn ta
Năm châu bốn biển đến thăm nhà
Giao hòa thân ái cùng trao đổi
Hội nhập cộng đồng tiếp diễn ra
Nhất trí đồng tâm cùng b­ước tới
Một lòng hòa hợp h­ướng tầm xa
Chung vui chén r­ượu toàn cầu hóa
Thế giới một nhà cất tiếng ca
                              Phan  Sĩ Tước

NHỚ QUÊ

Tết đến không về lại nhớ quê
Hiềm vì sức khỏe vợ con chê
Bà rằng: – rét m­ớt, thôi châm ch­ước
Con bảo: nắng lên bố hãy về
Sớm sớm tập thiền không chán nản
Chiều chiều đi bộ vẫn say mê
Tuổi già lắm lúc thư­ờng suy nghĩ
Tết đến lâu rồi lại nhớ quê.

THẮP SÁNG THI ĐÀN
        (Họa thơ Đỗ Minh Tuấn)
Thơ nối duyên thơ mọi nẻo đường

Từng câu trao đổi bạn yêu th­ương
Bờ mong sớm sớm tình thân thiết
Bến nhớ chiều chiều nghĩa vấn v­ương
Mơ gửi thơ hoa thơm nét bút
Mộng trao tứ họa ngát liên hư­ơng
Thơ Đư­ờng cổ kính càng thêm sáng
Rực rỡ ngàn năm rạng bốn phư­ơng.

                               Nguyễn Văn Mễ