CHÙM THƠ CỦA CHI HỘI MINH TRIẾT THƠ ĐƯỜNG PHÚ QUẢNG
Chi hội Quảng Phú
PHÚ QUẢNG DUYÊN THƠ
Duyên thơ Quảng Ngãi kết Tuy Hoà,
Sóng bút dập dờn trải lối hoa !
Thiên Ấn vui trao tình Núi Nhạn,
Đà Rằng rộng nối nghĩa Sông Trà.
Hân hoan ngõ trúc chung dòng cảm,
Giục giã bờ thanh hợp bến xa.
Vương vấn tơ lòng… ơi ! Hỡi bạn !
Gạn tìm nhau- hướng đẹp giao thoa.
***
Giao thoa tứ chuyển toả hương thanh,
Kết nối tình thơ đẹp ý lành.
Khói bút lừng nhen mong tỏ ngọn,
Mầm duyên mượt chớm hẹn vươn cành.
Bể dâu mặc chuyển dòng mơ lặng,
Tâm khảm vẫn từng hướng mộng xanh.
Hợp Phố châu về chung nhận thức,
Trong nhau đồng điệu nghĩa chân thành.
Nhân Ảnh
HÀO KHÍ THỜI TRẦN
Yên trăm họ – vững biên cương ,
Quét sạch Nguyên, Mông – lũ bạo cường.
Hào khí Đông A * rền vạn thuở,
Thiền tông Yên Tử ngát muôn phương.
Sơn hà – Nam Bắc minh định,
Uy dũng – cổ kim tỏ tường.
Nghịch lỗ, sài lang từng vỡ mộng,
Dòng son dân tộc – ngời gương !
* Chiết tự chữ Trần thành chữ Đông A
Nhân Ảnh
HÂN HOAN THĂM LẠI ĐÔ THÀNH
Quý Xuân – vui trở lại Đô Thành,
Mừng đã hồi sinh chuyển sắc xanh !
Xe cộ ngược xuôi đường tấp nập,
Phố phường đông đúc cảnh an lành.
Nắng soi từng hẻm hoa bừng sắc,
Mưa dịu qua cơn bướm lượn cành.
Đã quyết sống chung cùng dịch dã,
Năm k giữ tốt sẽ yên bình.
* * * * * *
Yên bình gặp đón quý tri âm,
Nghe bạn ngân nga giọng bỗng trầm.
Mừng thấy duyên xưa còn nghĩa trọng,
Lặng nghe cảnh mới vẫn tình thâm.
Vui sao tơ ý luôn bền hướng,
Đẹp lắm hồn thơ mãi xứng tầm .
Xa cách lòng chung nào biệt cách,
Trong nhau bền vọng tiếng đồng tâm.
Nhân Ảnh
TÀN ĐÔNG
Hồn trào ngược lệ giữa hư không
Tiếc thuở gian nan lắm mặn nồng
Bởi đợi thân sầu bao luyến nhớ
Vì chờ phận tủi cũng đành trông
Tàn canh cứ ngỡ tình dai dẳng
Vãn khắc ngờ đâu dạ phập phồng
Tóc nhuộm dần phai giờ lại trắng
Sao đành dẫu mặc buổi tàn đông
Nguyên Thanh
HUYỄN MỘNG
Ngỡ dáng em chờ đứng tựa song
Liễu in tha thướt gợi vương lòng
Nhìn thu nũng nịu bâng khuâng nghĩ
Vãng nguyệt mơ màng lặng lẽ mong
Lẻ bạn thương người nơi đất khách
Xa quê nhớ cảnh chốn khuê phòng
Niềm riêng thổn thức chưa tròn mộng
Ngỡ dáng em chờ đứng tựa song.
Nguyên Thanh
TIẾNG LÒNG
Chốn cũ từng đêm vọng khúc đàn
Cung buồn trút giũ lệ hồng nhan
Lầm trao chữ ái ân tình buộc
Trót lỡ bờ mê hạnh phúc tàn
Phận xót chiều vương niềm khắc trải
Duyên hờn bến đợi phút hoà chan
Tương cầu vỡ mộng đời hiu hắt
Nẫu ruột đường tơ lẫy gió ngàn.
Nguyên Thanh
NỖI NHỚ
Đêm buồn chạnh nhớ đến người thương,
Cách trở xa xôi mấy dặm trường.
Cánh nhạn giao lưu tình thắm thiết,
Cung đàn cộng hưởng nghĩa tơ vương.
Đôi thu tĩnh lặng mờ nhân ảnh,
Một thoáng ba đào nhạt ánh dương.
Hạnh phúc chờ mong theo thoáng gió,
Ngân Hà thoảng đọng chút dư hương.
Ngân Giang-Đỗ Đức Nhuận
NÓI VỚI EM
Có phải rằng em giọt nắng hồng,
Dìu anh sưởi ấm những chiều Đông.
Cho mai thắm nụ tươi hàng giậu,
Để lúa vàng bông ngát cánh đồng.
Nghĩa Chức bao năm hằng tạc dạ,
Tình Ngưu mấy thuở mãi ghi lòng.
Mai nầy cách trở dù dâu bể,
Vẫn đợi mùa Ngâu giọt lệ mong.
Ngân Giang- Đỗ Đức Nhuận
MỪNG HỘI THƠ ĐƯỜNG
Thơ Đường mở hội đã nhiều năm,
Trải bước thời gian cũng lặng thầm.
Số lượng tham gia tầm mấy chục,
Thêm phần cộng tác cở mười lăm.
Tinh thần học hỏi mong cầu tiến,
Hợp tác cảm thông xoá hiểu lầm.
Bạn hữu dù xa tình vẫn thắm,
Vần thơ thắt chặt phủ trong tâm.
Ngân Giang- Đỗ Đức Nhuận.
SỢI TƠ LÒNG
Ai về Quảng Ngãi nhắn vần thơ
Dẫu tỏ còn hơn cứ mập mờ
Đức Phổ bao ngày trao nỗi mộng
Sông Trà mấy độ gửi niềm mơ
Người thương hẳn đã buồn duyên đợi
Kẻ nhớ nào không ngã phận chờ
Mốt nữa mai này ta trở lại
Thêm hồng quả ngọt thắm đường tơ !
Hiệu Văn
YÊU THƠ NGẪM NGỢI
Tay cầm ngọn bút thảo vần ương
Khẽ bảo đừng quên nghĩ đủ đường
Phẩm chất trau dồi trong tựa ngọc
Tâm hồn rửa gột sáng như gương
Làm nên việc tốt người tôn trọng
Nói phải điều hay bạn kính nhường
Chở đạo xây đời qua khắp nẻo
Cho tròn trĩnh nhớ ngọt ngào thương!
Hiệu Văn
CUỘC SỐNG TUYỆT VỜI
Đồng tâm gặp gỡ mặc đêm ngày
Kế chuyện bên đời ngất ngưởng say
Rượu nghĩa hoà xanh màu ruộng lúa
Thơ tình nhuộm ửng sắc trời mây
Hồn trong ngọt tiếng còn lung lạc
Dạ sáng ngon lời chẳng lắt lay
Ngẫm lại trần gian về nẻo chính
Vui vầy cuộc sống tuyệt vời thay!
Hiệu Văn
ĐỨC ĐỘ
Mong cầu cuộc sống được bình yên
Phải giữ lòng vui lánh muộn phiền
Trước phát tâm lành xây vững phận
Sau làm việc tốt đắp bền duyên
Đường xa liệu lúc quàng chân ngựa
Biển lớn phòng khi vỡ mạn thuyền
Lấy sự nhân từ gieo cõi thế
Sao dời vật đổi…đức còn nguyên!
Hiệu Văn