Chùm thơ Nôm của Lê Thánh Tông

 

Buổi sáng ngắm sông chài

Sông lồng lộng, nước mênh mênh,
Lườn lượn chèo qua nép nép mình.
Gió hiu hiu, thuyền bé bé,
Mưa phun phún, nón kềnh kềnh.
Chuông chiền mỗi mỗi coong coong gióng,
Mõ xã lâu lâu cốc cốc lềnh.
Bến liễu đâu đâu tìm mộng mộng,
Đường về than thán, nguyệt chênh chênh.

 Chùa Trấn Quốc

Trung lập càn khôn vững Đế đô,
Mảnh danh Trấn Quốc ở Tây Hồ.
Xuân Thu thêm có mười phần lạ,
Hoa cỏ đành hay một thức phô.
Hây hẩy hương trời thơm nữa xạ,
Làu làu đèn bụt rạng như tô,
Kìa ai đủng đỉnh làm chi đấy ?
Một tiếng kinh khua một chữ mô.

 Thành cổ

Hoa cỏ đành xưa, gốc gốc già,
Biết bao thu trải mấy hè qua,
Cáo kêu eo éo ban trời tối,
Quỉ khóc đìu hiu trận nguyệt tà,
Công nghiệp ngày xưa hòn đá dựng,
Bá vương nền cũ hạt mưa sa.
Khen ai gây đặng thành đô ấy,
Ấy của tiên vương, của quốc gia.

Đạo làm vua

Đạo lớn đế vương nghĩ đã tinh
Thương yêu dân chúng kính trời xanh
Tìm tòi kế sách xây đời thịnh
Bỏ hẳn chơi bời giữ nếp thanh
Cân nhắc anh tài phô đức đẹp
Chăm lo võ bị trọng quyền binh
Điều hoà muôn việc theo mùa tiết
Khắp chốn hân hoan hưởng thái bình

Chuông Phả Lại, nguyệt Bình Than [31]

Chuông kia, nguyệt nọ, ấy tiền thân
Huống lại thêm là gác phượng lân
Mấy tiếng đấm tràn miền Trúc quốc
Một vầng in lọt bóng giao nhân .
Đêm thanh cảnh vắng, người chăng tục,
Rượu uống thơ ngâm tiệc có xuân.
Khi hứng mến vui lòng bịn rịn,
Quân thân gánh nặng đủ ngàn cân.

Vua Lê Thánh Tông