Xướng họa vui : Vịnh Cái Lưỡi
Bài Xướng
VỊNH CÁI LƯỠI
Sinh kì lọt thỏm giữa lòng hang
Cửa khóa giam mi đá xếp hàng
Ướm rộng coi phần dư nửa tấc
Đo dài kiểm cỡ chỉ chừng gang
Hồi khôn lỏi thấy phun toàn nọc
Bữa dại khờ xem nhả lắm vàng
Bởi: học nhân gian điều tráo trở
Nên giờ họa kiếp mãi còn mang
Thám Hoa
Các bài họa
HỌA Y ĐỀ
Đã trụ chân lầy tận đáy hang
Cay chua,chát mặn thảy lai hàng
Len mình giữa vũng đầy lang sói
Nhớ buổi trên đài rộn thép gang
Thắng cuộc lên đời thân bự đỏ
Sa cơ xuống vực mắt hoe vàng
Đua dòng lắt léo dồn muôn ngõ
Tiếng tự nơi mày vạn kiếp mang
Phạm Duy Lương
LƯỠI
Bổn phận em thường trốn ở hang
Chờ khi cảm khoái mới khoe hàng
Thời ưng chóp dãn mềm như bún
Độ tức câu tròn rắn tựa gang
Dẫu thuộc sinh mình phân ngọt đắng
Mà quên ngộ sở lộn xanh vàng
Từng khôn vạn bận ngời công cán
Chỉ dại non lần bụng khổ mang
VỊNH CÁI LƯỠI
Cha sinh mẹ dưỡng ở Trong hang
Khéo dẻo đua trang kém tự hàng
Dưới dọa dè chừng khi chén sắt
Trên đe liệu xác kẻo xơi gang
Tài luồn có lúc đời môi đỏ
Kém lựa nhiều khi hoá mắt vàng
Lúc cứng khi mềm tài lắt léo
Không xương vẫn bị tiếng oan mang. ,.
BÀI HỌA Y ĐỀ
Chấn giữ khung thành trước cửa hang
Viền quanh đá ngọc rải theo hàng
Chiều ngang ước độ phần ba tấc
Bề dọc xem chừng một nửa gang
Lúc giận gom đường ra đổi ớt
Khi vui chở bạc đến thay vàng
Thẳng cong lèo lái cùng nhân thế
Họa – phúc soi lòng kiếp nợ mang
Y ĐỀ
Vốn dĩ thân luồn phải ở hang
Sầu vương phận kiếp lệ đôi hàng
Dầm cay nếm mật trung thành chúa
Léo lận nương chìu hiếu nghĩa quan
Những lúc thanh nhàn trơ nước bọt
Nhiều khi mỏi xác lụy bên vàng
Một tay gìn giữ non sông vững
Sướng khổ muôn điều mấy kẻ mang
Phi Huynh
HỌA Y ĐỀ
Cả kiếp thập thò trước cửa hang
Mỗi khi cất tiếng giống rao hàng
Hình hài nhợt sắc theo năm tháng
Ngôn ngữ thay màu chỉ tấc gang
Dài ngắn biến thiên không thước ngọc
Méo tròn thay đổi chẳng khuôn vàng
Nhu cương có tiếng trong thiên hạ
Kim cổ lưu truyền miệng thế mang !…
Lê Hòa
Bottom of Form
PHẬN TÔI TỚ
Tạo hóa sinh mình kiếp ở hang
Âm u cửa khóa chặn hai hàng
Đâu tùy ý diễn văng thành nọc
Chẳng tự câu nèo để hóa gang
Kẻ khéo khôn bồ*phun lấy bạc
Người ngu dại tớ nhả cho vàng
Tuân lời nguyên lệnh hô thì nói
Mặc xác… Ai làm họa Họ mang
*bồ: tôi, mình
Cuong Nguyen
Sưu Tầm