Chùm thơ Vui: Uống rượu Thơ
THƠ VUI :UỐNG RƯỢU THƠ
(Kính mời các thi huynh thi hữu hoạ vui ạ )
Lấy sách ra ngồi nhắm rượu chơi
Nhớ câu tửu nhập xuất thêm lời
Giò nem cụ Tú tha hồ bốc *
Bánh trái Xuân Hương thoải mái mời *
Lõm bõm thương cò lâu chẳng gặp*
Bồng bềnh xót bến mãi không bơi
Chỉ vì Cô Vít xa bè bạn
Cứ nấu xào thơ ruột rối bời
***Hình ảnh trong thơ các vị Tiền bối
Dương Đoàn Trọng
HẸN HUYNH HẾT DỊCH
Bao phen toan đến chỗ huynh chơi,
Bán sách in thơ, chẳng có lời.
Chỉ sợ bạn chê phường mạn phép,
Lại e chủ đuổi khách không mời.
Đã thèm giò bánh tha hồ bốc
Còn muốn cá tôm thoải thích bơi.
Đại dịch tràn lan đành hoãn vậy,
Hẹn huynh hết dịch chén tơi bời!
HẸN BẠN THƠ
Làm thơ , uống rượu thú ăn chơi ,
Bốc tận Trời xanh chẳng quá lời .
Bắc Đẩu gọi tên không để ý ,
Nam Tào réo gọi tưởng không mời .
Đường Thi đôi vận tung theo gió ,
Lục Bát mấy vần đủng đỉnh bơi .
Mong lắm bạn bè mau tụ hội ,
Ngâm thơ , chúc rượu thỏa tơi bời .
Hoang Xuan
TẬP BƠI THƠ
Trải sách ra bàn xoãy bút bơi
Sờ râu bóp trán nặn từng lời
Ưa tình trông cách Xuân Hương bỡn
Trọng nghĩa vào xem Nguyễn Trãi khơi
Bì bõm đôi câu đà khập khiễng
Nhọc nhằn vài ý đã buông lơi
Dầm trôi đợi bạn chung tay giúp
Để trả cho thơ món nợ đời.
Nguyễn Hùng
ĐÓN BẠN
Đón bạn chiến trường ghé đến chơi
Tri Tân, ôn cố rượu chen lời
Chuyện nhà, chuyện phố say sưa kể
Xứ Bắc, xứ Đông tíu tít mời
Nhớ buổi Sài Gòn xô cổng tiến
Ôn ngày Thạch Hãn vượt bom bơi
Nhìn nhau tóc bạc thương mây trắng
Ngẫm lại ngày qua thấm lẽ đời.
Nguyễn Xuân Dương
Bài xướng
TRẢ NỢ XONG
Khi ý đổi trao đã dịu dàng
Vợ chồng êm ấm giảm cưu mang
Buồn đau quá khứ không thèm nghĩ
Sung sướng hiện nay huề cả làng
Chèo ngược đôi khi sinh sóng gió
Lái xuôi mau cập bến đò sang
Tình già thắm thiết tươi vui mãi
Lại được trả xong duyên nợ nàng !!!
Minh Hồ Đào
TÌM CHÚT VUI
Người thơ hình tượng đứng dềnh dàng
Vai bị văn từ, phú tứ mang…
Dây nói không gian lời chuyển bạn
Máy gieo một khắc vận vô làng* (làng thơ)
Kể ra, ngong ngóng vần bè tới
Tưởng đến, thâm thầm ý xướng sang
Vắng ý thi nhân thường nhắc nhớ
Tứ Linh hồn trẻ bốn năm nàng…
Đặng Xuân Linh
VỢ ...
Kiếm vợ làm sao dáng dịu dàng
Nói năng mềm dẻo hổng vươn mang
Tâm tư yểu điệu vang đầu xóm
Ý tưởng vui tươi dội cuối làng
Cưới rước về nhà lòng đổi phận
Ra vào đến cửa tiếng lan sang
Năm sau đã biết chàng lầm lở
Sợ quá đi thôi nhắc tới nàng.
Thanh Điền
NIỀM VUI KHÓ GẶP
Muốn họa chung vui chẳng dễ dàng
Bởi chưng tay sách nách thời mang
Thứ năm bài xướng làm ngưng thở
Thứ sáu vần vui muốn chạy làng
Hì hục câu đầu đang gọt rũa
Âm thầm chữ kế đã dồn sang
Quẩn quanh sớm tối không thành ý
Muốn kiếm người thơ khó gặp nàng.
VỢ VÀ NGƯỜI TÌNH
Đón rước về rồi mới thấy nàng
Tỏ tài thao lược, tính cao sang.
Tam bành mụ nổi tan trời đất ,
Lục tặc mợ tung nát xóm làng.
Những tưởng sắt cầm thường hảo hợp,
Nào hay cốt trảo cứ vương mang.
Hết rồi cái thuở còn mơ ước,
Sống với tiên cô thật dịu dàng.
Bùi Tiến
Tập hợp BBT