Giới thiệu Tập thơ ” Tâm Thơ ” nhân kỷ niệm 110 năm Ngày sinh Đại tướng Võ Nguyên Giáp

ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP TÀI ĐỨC VẸN TOÀN

 

 

Mỗi người Việt Nam trải qua chiến tranh không ai mà không biết về tên người từng là Thầy giáo đã làm nên chiến công hiển hách, đánh bại đế quốc xâm lăng, giữ nền độc lập nước nhà, dệt ngời trang sử cho Tổ Quốc. Bác là Võ Nguyên Giáp – Vị Đại tướng kính yêu trong triệu triệu con tim đồng bào khắp mọi miền Đất nước.

Tôi nhớ mãi lời kể của Ba tôi về Đại tướng, Ông là một vị tướng chưa từng học qua trường lớp quân sự nào và là vị tướng không hề thua cuộc… Tạo nên ấn tượng đầu tiên trong tôi về:

BÁC GIÁP

 Lừng danh Đại tướng cánh chim đầu

Chiến tích huy hoàng rạng đã lâu

Khẩu khí oai hùng vang bốn bể

Tinh thần vững mạnh tỏa năm châu

Phá xiềng nô lệ ngời chân lý

Mở hướng tự do sáng địa cầu

Trong mỗi trái tim người nước Việt

Đức tài, công Bác mãi in sâu.

Khi đọc Tướng De Castries  là chỉ huy trưởng tập đoàn cứ điểm, người chỉ huy cao nhất của quân Pháp trong trận Điện Biên Phủ sau khi bại trận dưới tay Đại tướng chia sẻ  “Tôi thừa nhận Tướng Giáp rất sành sỏi binh nghiệp và khôn ngoan hơn, tài giỏi hơn tôi đã đành, mà còn hơn cả tướng Cogny và tướng Navarre. Tôi hân hạnh được làm đối thủ của Tướng Giáp, được làm kẻ chiến bại trực tiếp của một người tài giỏi như Tướng Giáp. Tôi ngưỡng mộ và kính phục ông”.

Các tướng Marcel Bigeard nước Pháp, Tướng William Westmoreland nước Mỹ…v…v…cũng đều dành cho Đại tướng những lời tương tự thì tôi không thể không nghĩ:

PHI THƯỜNG

Tổ Quốc ngàn năm sáng tự hào

Siêu phàm Đại tướng đức tài cao

Đường văn mãi tỏa quầng mây kết

Nghiệp võ hoài vang ngọn sóng trào

Chấn động hoàn cầu lưu sử sách

Hóa thành huyền thoại  điểm trời sao 

Anh hùng dân tộc ngời chân lý

Khiến địch hồi thua cũng nể chào.

Chính vì vậy, nghe tin Đại tướng ra đi vĩnh viễn dường như không ai là không cảm thấy mất mát, phần lớn mọi người chung cảm nhận đau thương bởi trên tất cả, Đại tướng kính yêu đã trở thành:

VỊ TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN

Bác là vị tướng của lòng dân

Tựa ánh sao khuê mãi sáng ngần

Hiển hách ngàn chương tài bố trận

Rỡ ràng muôn thuở đức cầm quân

Hồn linh cưỡi hạc về tiên giới

Tiếng đẹp đề bia ở cõi trần

Khắp nẻo bao người yêu kính gọi

Bác là vị tướng của lòng dân.

Điều đó được minh chứng khi dòng người tự nguyện đến viếng Đại tướng đông nghịt, đủ mọi thành phần, tuổi tác. Khoảnh khắc ấy, Đại tướng trong lòng tôi thật gần gũi với những phẩm chất nổi bật, xóa hết mọi khoảng cách và tôi giản dị gọi Người là:

CỤ VÕ NGUYÊN GIÁP

Thời gian điểm xuyết sắc thêm hồng

Rực rỡ muôn đời những chiến công

Giữ đạo nhân tâm ngời trí dũng

Dùng binh sách lược vững thành đồng

Tài cao đẹp mãi cùng dân nước

Nghĩa cả tươi hoài với núi sông

Trọn chữ cương thường kim cổ hiếm

Tôn vinh lịch sử giống Tiên Rồng.

Muôn vàn kỷ niệm về Đại tướng được kể qua dòng nước mắt tuôn rơi, khi đọc tin chị Lê Thị Kim Loan, 56 tuổi trú tại Hà Đông, Hà Nội thổ lộ, trong một lần gặp Đại tướng ở tuổi 95, Người đã nói “Bác thương dân lắm. Bác chưa làm gì được nhiều cho dân” tim tôi như vỡ òa nức nở, đúng là bậc:

VĨ NHÂN

Đích thực Người như bậc thánh hiền

Tâm hồn bác ái tỏa vô biên

Tuổi cao vẫn nghĩ về muôn chuyện

Tóc bạc còn lo đến mọi miền

Thẳm nghĩa vì dân nồng đại hải

Bền lòng với nước rực trường thiên

Là gương mẫu mực ngời nhân đức

Đích thực người như bậc thánh hiền.

Vậy nên, Đại tướng hóa thánh trong lòng nhiều người là điều dễ hiểu.Tôi cũng từng đọc đồng bào dân tộc Mường hầu như đã phá xong rừng căn bản vì đói cơm, thiếu mặc nhưng họ lại tuyệt đối gìn giữ, nâng niu một khoảnh rừng mà họ gọi là:

RỪNG ĐẠI TƯỚNG

Sót dải nguyên sinh của núi ngàn

Khu “Rừng Đại tướng” tiếng chim ran

Ken vòm lá rợp còn êm tỏa

Quyện gió hương nồng vẫn ngát lan

Hùng vĩ trải màu xanh bất tận

Bình yên gợi nghĩa rộng vô vàn

Đền thiêng tưởng Bác cùng dân bản

Vĩnh cửu tươi ngời cõi thế gian.

Trôi theo dòng cảm xúc miên man, tôi  bắt gặp hình ảnh Đại tướng chơi Dương Cầm với mái tóc bạc phơ. Tôi mường tượng lúc ấy, tâm hồn vĩ đại mà nhạy cảm hẳn đã gửi gắm thật nhiều tâm sự vào hàng phím trắng đen kia và tôi tiếp tục tưởng nhớ  Đại tướng qua:

TIẾNG ĐÀN CỦA BÁC

Con mơ Bác dạo phím dương cầm

Vọng khắp phương trời chẳng tạp âm

Tựa tiếng chim hòa bên suối lộng

Như làn gió rộn giữa vòm râm

Bừng cao chí dũng qua hồi bổng

Tỏa sáng lòng trung ở khúc trầm

Tĩnh tại bao dung tràn cảm xúc

Thêm ngời đạo nghĩa đắc nhân tâm

Rồi quay về  hiện thực đau xót khi nhìn những hình ảnh:

     BÊN DÒNG KIẾN GIANG

Cuộn sóng xô oằn dải Kiến Giang

Sau mùa bão dội thẫm màu tang

Hòa mưa khóe mắt tuôn nhòa lệ

Tiễn Bác người dân nối thẳng hàng

Ảm đạm trời thu niềm quặn thắt

Bùi ngùi tấc dạ nỗi mênh mang

Buồng tim thổn thức lời ly biệt

Một đấng hiền nhân rực sử vàng.

Thật chưa bao giờ và có lẽ chẳng bao giờ tôi được thấy và cảm nhận lại cảnh người dân đồng lòng buồn thương hướng về một người như vậy. Tiếng Mẹ tôi nghẹn ngào qua  điện thoại “Mẹ mừng là Bác đã chọn về quê…Mẹ đã chuẩn bị quân phục sẵn sớm mai đi làm lễ truy điệu Bác…”  Rồi hình ảnh đoàn người bất tận nhòa đi trong mắt tôi, ôi!  Quả là:

BÁC GIỮA LÒNG DÂN

Đón bậc hiền nhân trở lại nhà

Dòng người bất tận khắp gần xa

Niềm vương khóe mắt từng em nhỏ

Lệ ứa bờ mi mỗi cụ già

Tụ khí anh linh ngời đất mẹ

Ru hồn hào kiệt ấm quê cha

Tình dân với Bác dâng trào mãi

Ngưỡng vọng  tin yêu ngập hải hà.

Vâng, Đại tướng đã về lại vùng quê Miền Trung Quảng Bình kiên cường dù nghèo khó, chọn Mũi Rồng- Vũng Chùa làm nơi:

YÊN NGHỈ

Gửi trọn hồn linh với Mũi Rồng

Yên bình giã biệt cõi hư không

Trầm bay nhẹ bỗng mùi hương đượm

Sóng vỗ êm ru giấc ngủ nồng

Vạn kiếp đồng bào luôn tạc nghĩa

Muôn đời Tổ Quốc mãi ghi công

Hồi chuông tiễn Bác rền bao ngả

Của triệu người con giống Lạc Hồng.

Dù Người đã an giấc ngàn thu nhưng trong tim mọi người dân Việt Nam sáng niềm tự hào dân tộc, Người đã hóa thành:

BẤT TỬ

Rạng rỡ tên Người với cháu con

Soi bừng lý tưởng át vầng son

Nồng như ngọn lửa tia ngời đượm

Sáng tựa vì sao ánh vẹn tròn

Nhuệ khí oai hùng lan vạn nẻo

Tấm lòng nhân ái quyện ngàn non

Nghìn thu bất diệt trường ca thắm

Vọng khắp trời Nam Bác mãi còn.

Tôi mong thế hệ mai sau, những người được sinh ra sau chiến tranh như tôi vẫn nghĩ và nhớ về Đại tướng Võ Nguyên Giáp qua những hình ảnh, dòng chữ viết về Người trong mỗi ngày qua và viết tiếp.

               Bằng trọn con tim và khối óc của mình, tôi kính yêu và vững niềm tin Đại tướng Võ Nguyên Giáp không bao giờ bại trận, Người đã làm nên kỳ tích cho đến phút cuối cùng, xứng đáng gọi là Anh hùng dân tộc.

P/s : Ban Biên tập xin trân trọng giới thiệu tập thơ với bạn đọc      

                                Tác giả: Trương Nữ Hương Thủy

                                 (Gò Vấp, TP. Hồ Chí Minh)