Đến với ” Nỗi nhớ dòng hương” của Tứ Đức . lời bình AI

 

  NỖI NHỚ DÒNG HƯƠNG

 

Th­ương lắm con đò đậu bến sông

Dòng Hư­ơng mờ ảo nư­ớc phiêu bồng

Cả thời chinh chiến nao lòng đợi

Một khắc êm đềm mỏi mắt trông

Lẻ mái chèo khua nghiêng bóng tháp

Đôi bờ gió thổi động ngàn thông

Kinh thành cổ kính trời thơ mộng

Da  diết  nhớ  em  cứ chất chồng

                                                     Tứ Đức 

Bài Bình  “NỖI NHỚ DÒNG HƯƠNG”

Bài thơ “NỖI NHỚ DÒNG HƯƠNG” của Tứ Đức là một bức tranh đầy cảm xúc về nỗi nhớ da diết đối với dòng sông Hương – biểu tượng thơ mộng của xứ Huế. Chỉ với tám câu thơ, tác giả đã khắc họa được không gian cổ kính, trữ tình và những tâm tư thầm kín về một miền ký ức xa xăm.

Mở đầu bài thơ, hình ảnh:

“Thương lắm con đò đậu bến sông
Dòng Hương mờ ảo nước phiêu bồng”

gợi lên một nỗi niềm sâu lắng, bâng khuâng. “Con đò” là hình ảnh quen thuộc của Huế, gắn liền với những chuyến đưa đón người đi kẻ ở. Động từ “đậu” cho thấy sự lặng lẽ, chờ đợi, như một chứng nhân cho bao cuộc chia ly, tái ngộ. Dòng sông Hương hiện lên với vẻ đẹp mờ ảo, “phiêu bồng”, gợi lên nét thơ mộng, huyền ảo nhưng cũng chất chứa nhiều hoài niệm.

Hai câu tiếp theo gợi lên bối cảnh lịch sử:

“Cả thời chinh chiến nao lòng đợi
Một khắc êm đềm mỏi mắt trông”

Chỉ trong hai câu thơ, tác giả đã tái hiện lại một giai đoạn khốc liệt của đất nước. “Thời chinh chiến” gợi lên hình ảnh những cuộc chia xa, những người lính ra trận để lại bao nỗi niềm chờ mong. Động từ “mỏi mắt trông” thể hiện sự mong ngóng khắc khoải, day dứt, một nỗi nhớ khôn nguôi của những người ở lại.

Bốn câu cuối là sự hòa quyện giữa cảnh và tình, tạo nên bức tranh thiên nhiên đượm buồn:

“Lẻ mái chèo khua nghiêng bóng tháp
Đôi bờ gió thổi động ngàn thông
Kinh thành cổ kính trời thơ mộng
Da diết nhớ em cứ chất chồng”

Hình ảnh “mái chèo khua” giữa đêm khuya, bóng tháp in trên dòng nước, gợi lên sự cô đơn, lặng lẽ. Gió thổi động “ngàn thông” càng làm tăng thêm vẻ huyền bí, trầm mặc của xứ Huế. Câu thơ cuối kết lại bài thơ bằng một nỗi nhớ sâu nặng. “Nhớ em” không chỉ là nỗi nhớ một người, mà còn là nỗi nhớ Huế, nhớ một thời quá vãng đã xa.

Tóm lại, bài thơ “NỖI NHỚ DÒNG HƯƠNG” là một khúc ca trữ tình đượm buồn về Huế – nơi lưu giữ biết bao ký ức, hoài niệm. Với ngôn từ giản dị nhưng giàu hình ảnh, tác giả đã gửi gắm một nỗi niềm sâu lắng về quê hương, về tình yêu và những ký ức không thể phai mờ.

                                                                                       AI