Đén với bài thơ TỰA ĐÓA SEN VÀNG * của Tứ Đức

 

TỰA ĐÓA SEN VÀNG *

 Duyên tình kỷ niệm cứ dày thêm

Tựa đóa sen thơm nở cánh mềm

Thử thách qua rồi cơn gió bạc

Xoay vần lướt nhẹ  giọt sương đêm

Đài hoa hạt chắc  càng sâu đậm

Tán  lá  nhành ngà  vẫn ấm êm

Nhụy thắm hương đưa trong giấc mộng

Màn trăng tưởng thấy bóng  bên thềm. 

                                     Tứ Đức

Bài thơ “Tựa Đóa Sen Vàng” của Tứ Đức là một tác phẩm mang màu sắc trữ tình sâu lắng, kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên và những tầng ý nghĩa tượng trưng để diễn đạt cảm xúc, kỷ niệm, cũng như vẻ đẹp bền bỉ của tình cảm chân thành qua thời gian.

   Ngay từ nhan đề “Tựa Đóa Sen Vàng”, thi sĩ đã gợi ra một biểu tượng rất đẹp trong văn hóa phương Đông: hoa sen – loài hoa thanh khiết, sống giữa bùn lầy mà vẫn vươn lên rực rỡ, tỏa hương. “Sen vàng” lại càng quý hiếm, tượng trưng cho sự cao quý, vĩnh hằng, và có thể ẩn chứa ý niệm về sự thiêng liêng trong tình cảm hoặc đạo lý sống.

Duyên tình kỷ niệm cứ dày thêm
Tựa đóa sen thơm nở cánh mềm”

  Hai câu mở đầu như lời tự sự nhẹ nhàng, khơi gợi một dòng chảy kỷ niệm đong đầy theo năm tháng. Tình cảm ấy được ví như “đóa sen thơm” đang từ từ nở cánh – vừa đẹp, vừa tinh tế, vừa giàu cảm xúc. Hình ảnh “cánh mềm” cũng gợi lên sự dịu dàng, nữ tính, nhẹ nhàng mà sâu đậm.

“Thử thách qua rồi cơn gió bạc
Xoay vần lướt nhẹ giọt sương đêm”

Ở đây, tác giả chuyển sang nói đến những khó khăn, thử thách (“gió bạc“) đã đi qua, để lại là sự lắng đọng, dịu êm (“giọt sương đêm”). Câu thơ như lời chiêm nghiệm về cuộc sống và tình yêu: sau những biến động, thứ còn lại là sự tinh khiết, nhẹ nhàng, bền vững. Cách dùng động từ “xoay vần lướt nhẹ” rất mềm mại, như chính dòng cảm xúc đang được nâng niu.

Đài hoa hạt chắc càng sâu đậm
Tán lá nhành ngà vẫn ấm êm”

Hai câu thơ tiếp theo khắc họa sự bền bỉ và vững vàng của một tình cảm lâu dài. Hình ảnh “đài hoa”, “hạt chắc” biểu tượng cho phần cốt lõi, trung tâm của tình cảm – đã vượt qua thử thách và trở nên sâu sắc. “Tán lá nhành ngà” lại gợi cảm giác che chở, dịu dàng, mát lành – tình yêu không chỉ đẹp mà còn là chốn yên bình, ấm áp.

Nhuỵ thắm hương đưa trong giấc mộng
Màn trăng tưởng thấy bóng bên thềm”

Hai câu kết là sự hòa quyện giữa hiện thực và mộng ảo. Hương hoa, giấc mộng, màn trăng, bóng người – tất cả đều mờ ảo, đậm chất thơ. Dường như tác giả đang hồi tưởng một kỷ niệm, hoặc thầm mong một hình bóng thân thương vẫn hiện hữu đâu đây. Chất lãng mạn và hoài niệm bàng bạc khắp câu thơ, khép lại bài thơ trong một cảm xúc đẹp và mênh mang.

Đánh Giá Chung Bài thơ “Tựa Đóa Sen Vàng” không chỉ là một khúc nhạc tình dịu dàng mà còn là lời tự sự về một tình cảm bền lâu, thấm đượm đạo lý và chiều sâu tâm hồn. Hình ảnh sen vàng được sử dụng xuyên suốt để biểu đạt vẻ đẹp thanh cao, vượt lên hoàn cảnh và thời gian. Ngôn ngữ thơ mềm mại, trang nhã, hình ảnh giàu sức gợi, biểu tượng, kết hợp giữa thực và mộng đã tạo nên một không gian nghệ thuật đầy chất thiền và nhân văn.

                                                                                         4.0