Đến vời Bài thơ “Kết cuộc chơi” của Nhất Tâm

 

KẾT CUỘC CHƠI.

Số phận con người tựa cuộc chơi

Tàn hơi vẫn chạy hết đường đời

Quyền cao chức trọng theo mây khói

Lọng tía lầu son trả đất trời

Nếu biết nâng niu niềm trúc đợi

Hay là bát ngát áng thơ chơi

Đem tâm chú trọng điều nhân nghĩa

Phúc lộc tương lai vẫn rạng ngời

                      Nhất Tâm

 

 Đây là bài bình về bài thơ “Kết Cuộc Chơi” của Nhất Tâm – một bài thơ ngắn gọn nhưng sâu sắc, phản ánh triết lý nhân sinh và thái độ sống:

“Số phận con người tựa cuộc chơi
Tàn hơi vẫn chạy hết đường đời”

    Hai câu mở đầu như một lời ngẫm ngợi đầy chiêm nghiệm. Tác giả ví cuộc đời như một cuộc chơi – nơi mà mỗi con người đều là người tham dự, không thể thoái lui, không thể dừng bước nửa chừng. Dù “tàn hơi”, mệt mỏi hay gần cạn kiệt sinh lực, con người vẫn phải chạy hết “đường đời” – ẩn dụ cho vòng quay tất yếu của số phận và hành trình sống. Ở đây, giọng thơ thể hiện sự chấp nhận nhưng không bi lụy – là sự cam chịu có pha chút bản lĩnh, gan góc.

“Quyền cao chức trọng theo mây khói
Lọng tía lầu son trả đất trời”

Cặp thực tiếp theo mang nặng triết lý vô thường. Những thứ tưởng như đỉnh cao danh vọng – “quyền cao chức trọng”, “lụa là, lọng tía, lầu son” – cuối cùng rồi cũng tan biến như mây khói. Tất cả những gì ta có trong đời, đến cuối cùng đều phải “trả lại” cho đất trời. Tác giả như nhắc người đọc rằng: vinh hoa là phù du, đời người ngắn ngủi – hãy biết đủ, biết buông.

“Nếu biết nâng niu niềm trúc đợi
Hay là bát ngát áng thơ chơi”

Chuyển mạch nhẹ nhàng, hai câu này khơi gợi hình ảnh một tâm hồn thi sĩ, một cuộc sống biết chờ đợi và thưởng thức những điều đẹp đẽ, nhẹ nhàng như “niềm trúc đợi” hay “áng thơ chơi”. “Trúc đợi” có thể hiểu là sự chờ đợi nhẹ nhàng, thanh cao; còn “thơ chơi” là thú vui tinh thần – đầy nghệ sĩ tính. Tác giả gợi ý về một thái độ sống thi vị, không bị cuốn vào vòng xoáy danh lợi.

“Đem tâm chú trọng điều nhân nghĩa
Phúc lộc tương lai vẫn rạng ngời”

Kết thúc bài thơ là một thông điệp rõ ràng, tích cực: nếu sống có “nhân nghĩa”, hướng thiện, thì “phúc lộc” sẽ đến – không phải là thứ do tranh giành mà là kết quả của một đời sống đạo đức, biết gieo mầm yêu thương. Tác giả không cổ vũ buông xuôi, mà hướng tới cách sống chủ động trong thiện tâm và hài hòa với lẽ đời.

Kết  luận :Bài thơ Kết Cuộc Chơi không chỉ là một lời khuyên, mà là một triết lý sống: giữa cuộc đời phù vân, hãy giữ lòng thanh thản, biết yêu cái đẹp, hướng thiện và sống có đạo lý. Chỉ khi đó, dù kết cuộc thế nào, cuộc chơi này cũng sẽ để lại ánh sáng rạng ngời trong tâm hồn mỗi người.

                                                                        40