Chùm thơ Xướng Hoạ của Phong Nhân hội
CHÙM THƠ HỌA
XIN LỖI MẸ
Ngày này thuở ấy cũng qua lâu
Mẹ đã cho con tiếng khóc đầu
Hết buổi nhi đồng vào học chữ
Sang thời thiếu nữ đến làm dâu
Ân tình thác trút luôn đầy dạ
Đạo hiếu trang ghi chẳng vẹn màu
Thương hải tang điền duyên phận vỡ (*)
Xin người thứ tội não nề câu.
Hồ Thu Phong –PNH
(*) Thương hải tang điền : đời dâu bể, sự thay đổi của sự cuộc
VẪN RỘN RÀNG
Một thời rạng rỡ tưởng bền lâu
Sinh gái và trai hạnh phúc đầu
Lúc nhỏ tao phùng nên kết bạn
Khi già tiễn biệt khỏi làm dâu
Thương mình đạo hiếu còn nguyên vị
Trách phận nhân duyên đã bạc màu
Vẫn sống đoàng hoàng nơi phố thị
Yêu đời mạnh mẽ rộn ràng câu
Phương Hà – PNH
SỐ PHẬN
Lam chiều khói phủ biết về đâu?
Cũng bởi ai quên ý nguyện đầu
Chẳng trách khuôn trăng chừa bể ngọc
Còn hờn ngọn gió thoảng nương dâu
Thời gian đã nhạt người thay nết
Kỷ niệm dần phai vị đổi màu
Phận số an bài xin chấp nhận
Sau này hạnh phúc rộn ràng câu.
HY _ PNH
TÌNH PHAI
Mơ rằng hạnh phúc sẽ bền lâu
Ấp ủ trong tim tự buổi đầu
Dạ nhủ yên lòng đây chức vợ
Tâm thề trọn nghĩa đấy nàng dâu
Kiên trì bữa hạ tô nồng sắc
Nhẫn nại ngày đông dệt thắm màu
Số hẩm tình phai duyên đứt đoạn
Mong chờ cuộc sống nhẹ nhàng câu.
Trần Thị Phượng _ PNH
ƠN MẸ KHÓ ĐỀN
Bàng hoàng ngỡ mẹ sống dài lâu
Để thoả lòng vui giống tuổi đầu
Trẻ quý nâng niu tình vạn biển
Già thương cách biệt nghĩa ngàn dâu
Mừng hôm khai phận nhìn tươi sắc
Chúc buổi trình thân ngắm đậm màu
Chạnh nghĩ ơn trời nay khó trả
Nhân ngày kỷ niệm lặng từng câu !
Đức Toản – PNH
PHỤ ƯỚC MƠ NGƯỜI
Phụ mẫu dương trần biệt bấy lâu
Mong con hạnh phúc trọn duyên đầu
Nầy ngoan trí vững siêng phần vợ
Nọ thảo tâm bền đảm kiếp dâu
Những lúc gian nan nào đổi bụng
Đôi khi cực khổ chớ phai màu
Do nhiều bão tố nên bình vỡ
Phụ ước mơ người mãi dặn câu
Ngô Khải Phong-PNH
Bài xướng
ƠN CÔ
Một đóa hoa thơm kính tặng người
Ơn thầy giảng dạy chớ hề vơi
Nhiều hôm sửa lỗi khuyên từ sáng
Ít buổi xem thơ bảo tứ ngời
Tánh giữ ôn hòa siêng chẳng ngại
Tâm rèn quảng đại khó nào lơi
Thuyền đưa tiễn khách luôn cầu nguyện
Trọn kiếp hy sinh rộn với đời
Ngô Khải Phong- PNH
:Baì họa .
ƠN THẦY
( cảm tác nương vận)
Biển rộng non cao vẫn kém người
Ân dày nghĩa nặng thuở nào vơi
Truyền cho dạ sánh vầng duơng tỏ
Bảo để tim so ánh nguyệt ngời
Hạ dẫu oi nồng chưa phút nản
Đông dù buốt lạnh chả giờ lơi
Công thầy báo đáp sao vừa nhỉ ?
Chỉ biết ghi sâu tới trọn đời.
Kiên Nguyễn _PNH
ƠN THẦY
Nghĩa nặng tình sâu nhớ mãi người
Đưa đò trí thức thủa nào lơi
Bao ngày vất vả rèn câu đẹp
Những lúc gieo neo dạy chữ ngời
Vượt thác băng ghềnh lòng đâu quản
Trèo đèo lội suối dạ không vơi
Nay thầy đã trọn niềm mơ ước
Chắp cánh chim bay cả một đời
Hoang Chau Cach Cach –PNH
ÂN CÔ TRỜI BIỂN
Cả chuỗi thơ hay gửi tới người
Ân dày biển rộng chẳng hề vơi
Từng khi luyện ngữ mong lời sáng
Mỗi độ rèn câu ước tiếng ngời
Thẳng thắn phê bình lòng cứ bện
Êm đềm chỉ dẫn dạ nào lơi
Bao nhiêu khó nhọc cô dành hết
Trợ giúp trò yêu thỏa mộng đời
PNH