Chùm thơ xướng họa của nhiều Tác giả. Bài xướng Nguyễn AnhTuấn
CHỈ VẬY THÔI
Thu về vạn thủa cứ dầm mưa
Lặp lại y chang nhạt thấy thừa
Tiếng mãi rì rào giàn lý mướt
Âm càng thánh thót mái hiên thưa
Khoảng sân đẫm ướt e dè hửng
Chái lá hoen mờ ngấp nghé trưa
Lũ én bay đàn chơi trước sảnh
Xem còn mấy đứa luyến vườn xưa.?
MƯA THU
Nổi bão nên trời thả giọt mưa
Vườn lan lão Tuấn được phun thừa
Đen Rô bật rễ um tùm kín
Hồ Điệp đâm chồi lác đác thưa
Cứ tưởng lao xao chừng nửa tiếng
Ai ngờ tí tách cũng gần trưa
Trầm ngâm râu vuốt ngồi mơ ảo
Chả biết ai còn nhớ bến xưa.
CHỈ TẠI THỜI TIẾT
Chắc tại lâu ngày.mãi chẳng mưa
Thành ra nóng bức hoá nên thừa
Thu về lắc rắc dăm vài hạt
Hạ hết lùn phùn mấy trận thưa
Khổ thật Thầy Đồ chăm sớm tối
Và buồn Trần Lãm bận hôm trưa
Cánh trắng môi hồng đang ngóng đợi
Mong thèm tất cả giống hồi xưa.
NHỚ GIẤC XƯA
Tiết chướng đông về buổi xám mưa
Lòng nghe tủi nhớ phút giao thừa
Âm thầm lẻ mộng nhìn sân vắng
Khắc khoải cô phòng dõi nắng thưa
Hạ ấy trời e màu đỏ hửng
Xuân này gió ngại tiếng gà trưa
Thu sang đắng đót tình hương lửa
Biết đến khi nào trở lại xưa !
MƯA THU
Đến tiết thu rồi mát bởi mưa
Nguyên sơ vẫn vậy có đâu thừa
Làn bong bóng nổi nền sân hẹp
Mạch nước ngoằn ngoèo phía giậu thưa
Nhớ mảnh áo tơi bà khoác sớm
Khơi màu nón lá mẹ về trưa
Vui đàn mối đất bay phơi phới
Kỉ niệm dâng đầy kí ức xưa.
SẦU THU
(Họa tá vận)
Đẫm lối thu về rả rích mưa
Triền miên gõ nhịp giá băng thừa
Bơ phờ lá úa vương tàn mỏng
Mỏi mệt đèn vàng hắt giậu thưa
Gió mãi lùa song rền rĩ tối
Mây hoài tụ mảng não nùng trưa
Chìm trong quạnh vắng sầu len lỏi
Lạnh lẽo…ai còn ghé nẻo xưa?
Hương Thời gian
Y ĐỀ
Cứ bảo thu về sẽ có mưa
Mà sao nắng đổ lại dư thừa
Trên trời nóng nực cây đâu mướt
Dưới đất khô cằn gió lượn thưa
Cả tháng đìu hiu còn độc hưởng
Bao ngày ảm đạm vẫn đơn ừa
Mồ hôi thúi hoắc đâu vào sảnh
Với bạn tâm tình kể chuyện xưa.
BẠC PHẬN
Đẫm lệ trong lòng những giọt mưa
Đời đau chót dại đón duyên thừa
Còn nghe kháo chuyện tình đan kín
Vẫn thấy tin đồn nghĩa dạt thưa
Cứ tưởng câu thề vui sáng , tối
Ai ngờ tiếng hẹn khổ chiều , trưa
Đào hoa bạc phận buồn muôn thủa
Hẳn giống cô Kiều gợi tích xưa !
GIỌT NGÂU LỐI CŨ
Đẫm lòng rả rích những ngày mưa
Lại muốn khát khao chút nắng thừa
Thuyền tủi tiêu điều nơi bến vắng
Lý hờn xơ xác chốn giàn thưa
Đàn chim khắc khoải mong trời sáng
Đoá Cúc âu sầu đợi nắng trưa
Ô Thước đâu còn đành giã biệt
Thu vàng ngơ ngẩn nhớ người xưa.
NHỚ EM GÁI MƯA
Khoảng trống thu về nắng nhạt thưa
Thơ không người hoạ bỗng như thừa
Câu buồn nhớ lại ân tình cũ
Chữ tủi ôn về kỷ niệm xưa
Ướt đẫm lòng Lan giờ chính Ngọ
Hoen mờ mắt Lão buổi ban trưa
Ngoài sân cặp Én đùa ngay cổng
Hoài niệm Ông Đồ nhớ bé Mưa
Theo Fa của Khanh Cao