Chùm thơ Xướng họa của nhiều Tác giả

 

LỠ YÊU RỒI BIẾT LÀM SAO !

Rằng yêu mới vội thảo đôi bài

Đã nghiện thơ rồi khó thể cai

Mỏi mắt tàn canh tìm ngữ bện

Khòm lưng mãn buổi kiếm câu cài

Khêu đèn giữ bóng chờ quân tử

Nhóm lửa hong tình đợi trúc mai

Quyện cảnh xuân nồng ta họa xướng

Bùi chia ngọt sẻ với nhau này

Nguyễn Phượng

Bài thi hữu họa

LỠ YÊU RỒI

Trót lỡ đa mang xướng họa bài

Năm lần bẩy bận nhẫn hồn cai

Lòng ngơ ngẩn bước mờ tâm níu

Dạ khát khao theo nhạt cảnh cài

Phủ ngập dòng thơ chờ buổi tới

Đeo tràn chữ nghĩa để ngày mai

Dường như lối sống xô mầu hẩm

Hỏi bạn hay chăng bỏ chốn này

                             Tg Xuân Xuân

LỖI KIẾP NÀY

Có lẽ từ đây chẳng viết bài

Lòng thơ nguội lạnh chán nên cai

Xuân nồng chuyển giấc hoa lười giắt

Hạ biếc sang canh lược biếng cài

Gối mỏi chinh nhân hờn dị khứ

Tâm chùng thiếu phụ tủi ngày mai

Thì thôi phận bạc đành buông lẩy

Chẳng bận đời trêu… lỗi kiếp này …!

                                Kim Mã Liên

HỌA THƠ

Ai kia ngã viết sẽ chia bài

Mở mắt nhìn qua lại thấy cay

Khẽ trộm vài câu thi thố trãi

Đôi dòng họa thử hiếm khi cài

Nhưng thơ đã tắt lòng đang cháy

Chử nghĩa còn đâu buổi sớm mai

Bỡi hận duyên lành xa cách mãi

Nên đành lỗi hẹn bút nghiên này

                        Phạm Văn Thành

Đáp họa cùng anh

Phạm Văn Thành

 Nghĩa bỏ tình quên trọn kiếp này

Khi người trở mặt chuyển đò ngay

Còn đâu ước hẹn hòa duyên nửa

Đã hết câu thề quyện trúc mai

Dóc nỗi niềm đau mà cạn tỏ

Dìm bao chữ nhớ để phân bày

Yêu rồi chỉ nhận nhiều chua xót

Tiếc nuối bao lần nhặt đắng cay

                            Phượng Nguyễn

Y ĐỀ

 Rằng do lão nguyệt đã an bài!

Bởi trót yêu rồi thật khó cai

Mỗi khắc hình kia hoài cứ bện

Từng đêm bóng ấy mãi luôn cài

Mơ thầm phối nghĩa kêu nương tử

Mộng khẽ trao tình gọi mối mai

Một mái tranh nghèo vui xướng họa

Người ơi có thấu nỗi tim này!

                               Trần Anh Khoa

NGHIỆN THƠ

Ùm thôi túc tắc một đôi bài

Cái nghiệp tơ ràng bởi khó cai

Vẫn biết khòm lưng tìm ý bện

rằng vì mỏi mắt kiếm câu cài

Từng đêm ước đợi người phương ấy

Mỗi sớm mơ trông kẻ huớng này

Ngữ điệu hoà gieo trong họa xướng

Niềm vui gấp bội lại phơi bày …

                                 Gọi Biển

KHÓ THỂ CAI

Lỡ nghiện thơ Đường khó thể cai

Cùn đêm bạc phếch cả trang đài

Khêu đèn chuốt chữ buồn không kiện

Chọn tứ tìm ngôn khổ cũng cài

Nở cụm ngôn tình mơ Trúc Mã

Trao chùm ý mộng ngỏ Tùng Mai

Rồi duyên gặp gỡ dường như thắm

Cánh mỏng buồm nâu vẫn miệt mài

                                     Hoa Mai

KHÓ LÒNG CAI.

Lỡ mến nàng thơ phải trả bài.

Yêu rồi quả thật khó lòng cai.

Từng đêm trở giấc câu còn bện.

Mỗi lúc chầy canh điệu cứ cài.

Mở mạng chờ ai tròn buổi tối.

Lên phây đợi bạn cả ban mai.

Trao tình gửi nghĩa cùng thi hữu.

Xướng họa giao lưu ấm dạ này.

                    Nguyễn Khắc Liêu

LỠ RỒI LÀM SAO !

Những muốn tìm em trả nhịp bài

Cho dù cực mấy chẳng thèm cai

Đường xa nếu trải không cần sợ

Dáng nhỏ còn ham miễn được cài

Chạm nẻo vùng thơ hồn dẫn lối

Khơi dòng cõi mộng xác tìm mai

Từng câu nghĩa rộng gieo vào gởi

Để mãi cùng nhau xướng họa này

                        Chiều Xưa Phai Nắng

TẠI NÀNG THƠ

Bởi mến nàng thơ họa một bài

Cho dù đã quyết để mà cai

Ghi điều thắm nghĩa tâm mong gửi

Chép ý nồng ân dạ muốn cài

Vận dệt tươi màu như cúc lý

Vần thêu đẹp sắc tựa đào mai

Đường thi nét phú dày công kiếm

Mượn bút cùng nghiên mẫn cán mài.

                                  Chu Thế Nghi

CHẲNG MUỐN CAI ĐÂU

Đài trang lãng tử họa theo bài

Vẫn mượt câu vần chả muốn cai

Buổi tối cơm chiều tâm nghĩ chọn

Ngoài sân giậu trước ngõ quên cài

Trau ngời nét chữ thêm tình nghĩa

Chuốt đẹp ngôn từ trỗi cảnh mai

Bạn hữu nơi lòng luôn cảm mến

Và Xuân hẳn đã tụ phương này

                          Quang Phang Le

ĐỪNG DỪNG

Vì sao lại bỏ hãy thêm bài

Để trút lòng vào chẳng phải cai

Thi phú cho hồn vơi vướng mắc

Thơ ca giúp trí khỏi vương cài

An yên tự tại khi chiều xuống

Phấn chấn tinh thần lúc sớm mai

Giải trí thanh nhàn khơi động não

Niềm vui tao nhã chính như này

                          .Thanh Binh

BẬN VÌ XUÂN BẠN THƠ THÔNG CẢM

Vì xuân bận quá mới quên bài

Để bạn mong chờ quả thật sai

Họa xướng làng phây tình vẫn bện

Hòa vui xóm mạng nghĩa luôn cài

Qua rồi cảnh đợi từng đêm tối

Đã hết mong chờ mỗi sớm mai

Kiếp nợ tầm tơ thì khó cải

Mài nghiên gọt bút kết giao này

                         Nguyễn Phượng

     —————————-

                         Theo Fa CT.N