Chùm thơ xướng họa của Chi hội Minh triết Quỳnh Viên , Thạch Hà , Hà Tĩnh
Bài xướng:
VẪN CẢNH TIÊN ĐIỀN
Một ngày xuân đẹp gió vi vu
Vãn cảnh Tiên Điền quê Nguyễn Du
Chiêu Bảy tỏ tình nghe tiếng hát
Thanh Hiên thi tứ vọng lời ru
“Bất tri tam bách…” luôn toàn vẹn
“Thiên hạ hà hân…” vẫn chỉnh chu
Nhìn tượng thi hào tâm ngưỡng mộ
Truyện Kiều lan tỏa đến nghìn thu
Bùi Văn Hiên
Các bài họa:
VỀ THĂM QUÊ CŨ
Thấp thoáng đường thi chắp cánh xa
Về thăm quê cũ với giao du
Văn chương trong sáng tình thân ái
Thơ phú căng bầu nghĩa vọng ru
Hội nhập thương trường cùng rộng mở
Giao lưu bè bạn thắm nghìn chu
Dòng thơ lai láng hồn thi sĩ
Giục giã canh tàn bóng mộng thu.
Trần Văn Đình
SÁNG MÃI CÂU KIỀU
Nghe vọng tiếng thiêng: cảm cáo vu
Ngỡ hồn mây gió cố tiên Du
Nàng Kiều nhỏ lệ ôm đàn khóc
Mụ Tú chau mày vỗ trống ru
Nước chảy đá mòn đâu biển Hán
Bèo trôi sóng vỗ dạt sông chu
Câu Kiều còn mãi trong tâm thức
Như ánh trăng rằm lộng gió thu.
Phạm Quỳnh Như
HỒN TRONG MỘNG
Đất trời bát ngát gió mây vu
Bước tới quê hương của cụ Du
Nắng sớm trút tình lời mẹ hát
Sương chiều mang nghĩa giọng bà ru
Lam Hồng một dải hồn trong mộng
Ngàn hống lắm đồi bóng chỉnh chu
Ngắm cảnh mây vờn in đáy nước
Trang Kiều rộng mở tới ngàn thu
Phan Thị Phượng
NGHI XUÂN BÁT CẢNH
Bon bon xe chạy gió vu vu
Hồng Lĩnh, Lam Giang chốn lãng du
Kiều vịnh Tiên Điền lời ấm áp
Ca trù Cổ Đạm giọng êm ru
Sâu xa tình cảm chàng Kim Trọng
Nông nổi tâm hồn cậu Tích Chu
Chuyện cũ thời xưa lồng hiện đại
“Nghi Xuân bát cảnh” đẹp trời thu
Hồ Thành Vinh
TIẾC
Tố Như đâu phải dạng tầm vu
Cụ đã là người biết ngoạn du
Đi sứ một lần nghe tiếp kiến
Về quê mấy lượt nhớ lời ru
Tang bồng leo núi non Ngàn Hống
Phiêu lãng ngược dòng sông Mã, Chu
« Tiếc cụ sinh nhầm thời hủ lậu
Để cho tục học cổ thiên thu ».(*)
Nguyễn Thị Hợi
.
(*) Trích bài “khóc Nguyễn Du” của Võ Liêm Sơn (1888-1949)
ĐẾN TIÊN ĐIỀN
Đến giờ xe đã chạy vu vu
Thẳng hướng Tiên Điền quê cụ Du
“Ngàn Hống cháy thiêu” lời mẹ hát
Lam Giang trôi dạt giọng bà ru
Vườn xưa cảnh cũ đang còn đó
Khách mới đoạn trường khó chuẩn chu
Con đến tìm người, người hóa đá
Trang Kiều ngấn lệ ướt trời thu.
Hồ Trí Dũng
DANH NHÂN VĂN HÓA
Thông reo Ngàn Hống gió vu vu
Ta đến quê hương của cụ Du
Biển biếc âm vang lời mẹ hát
Sóng xanh êm ả giọng bà ru
« Kim Vân Kiều Truyện » còn nguyên vẹn
« Văn tế chiêu hồn »ý chuẩn chu
Nhìn thấy tượng đài lòng mến mộ
Danh nhân văn hóa rạng muôn thu
Hồ Văn Hùng
NGÂM VỊNH TRUYỆN KIỀU
Ngâm vịnh Truyện Kiều của cụ Du
Văn chương lan tỏa sáng ngàn thu
Tuổi già ngưỡng mộ lời con đọc
Lớp trẻ đam mê tiếng mẹ ru
Phố xá tưng bừng đàn vỗ nhạc
Buôn làng rộn rã sáo vi vu
Giao lưu xướng họa thơ tiền bối
Lục bát thắm tình ý chuẩn chu.
Lưu Quang Chất
ĐỌC TRUYỆN KIỀU
Tiên Điền diều sáo thổi vu vu
Đọc Truyện Kiều ta nhớ cụ Du
Kim Trọng tỏ tình mong tốt đẹp
Thúy Kiều đón nhận muốn êm ru
Long đong chìm nổi nhiều oan trái
Lận đận thăng trầm lắm ngoạt chu
Hậu vận một nhà duyên tác hợp
Giao hoan nâng chén khép phòng thu
Nguyễn Xuân Long
ÔM GIẤC MỘNG VÀNG
Chở bốn, chở năm chạy vút vu
Ghẹo nhau cười nói “Ai lao du”(*)
Xe lăn xuống ruộng kêu bình bịch
Người lộn lề đường khóc rú ru
Luật lệ chẳng rành thành « Ngoạt tận »
Giao thông không biết hóa « Niên chu » (**)
Lơ là phút chốc đời ân hận
Ôm giấc mộng vàng biết mấy thu.
Nguyễn Thị Thanh Hải
.
(*) Tiếng anh « I love you » ngĩa là « Tôi yêu bạn »
(**) Thành ngữ “Niên chu ngoạt tận” nghĩa là “Năm cùng tháng tận”