Chùm thơ Vui : Chán chồng

 

Bài xướng

 CHÁN CHỒNG

Biết vậy ngày xưa khỏi có chồng
Tung hoành một cõi sướng hơn không
Làm cơn gió lộng trên đồi núi
Hóa cánh chim bay giữa ruộng đồng
Chẳng phải sầu mưa che nguyệt hạ
Đâu còn giận nắng trốn sương đông
Khung trời vắng vẻ mà thanh thoát
Cát bụi bùn nhơ hết lộn lồng
                      Hồ Thu Phong – PNH
————–
Các Bài Họa

THÍCH CHỒNG

Nào hay khoái cảm lúc ôm chồng
Hạnh phúc như vầy hỏi sướng không
Đã hết đơn thân khi xuống rẫy
Đâu còn lẻ bóng lúc lên đồng
Nồng nàn gối phượng ngày sang hạ
Ấm áp phòng loan buổi tới đông
Cánh én lưng trời đang hứa hẹn
Từ nay kết thúc cảnh chim lồng*

* Chưa lấy chồng bố mẹ gìn giữ giống cảnh chim lồng
                       Hoài Phong ( L.A.Đ )

CHƯA ĐÀNH CHỌN

Mải việc ngoài “băm” vẫn chửa chồng
U nhà cứ dọa : lấy hay không?
Thêm người để buổi sai làm rẫy
Có bạn cho hôm cậy giữ đồng
Đẹp mã vừa khen anh xóm Bắc
Nhiều tiền lại nể gã thôn Đông
Suy suy tính tính chưa đành chọn
Giữa lợi và danh giá được lồng!
                    Nguyen Thi Minh – PNH
———
TIẾC

Tiếc thật hồi xưa chả sớm chồng
Bao ngày nếm trải cảnh nằm không
Âm thầm những buổi cày trên ruộng
Lặng lẽ từng hôm cấy giữa đồng
Phận thắm xua nồng hôm nắng hạ
Duyên ngời ủ ấm bữa mưa đông
Gia đình quấn quýt cùng vui vẻ
Để mãi yêu thương hạnh phúc lồng .
                                 Luân Bùi – PNH.
———-
CHẲNG MUỐN CHỒNG

Nói thật rằng ai cũng muốn chồng
Bao mùa rủ rỉ ấm trời đông
Duyên đau gặp trúng chàng gian dối
Phận tốt về theo lão mặn nồng
Để kẻ đêm đêm tình nghĩa có
Cho người bữa bữa ái ân không
Mười hai bến nước đâu trong đục
Ngán ngẩm vì sao chẳng muốn chồng
                                 Phạm Chính

CHÊ CHỒNG

Nhiều cô tự phụ chẳng yêu chồng
Đẹp dáng thân tròn mặt quá ngông
Bĩu miệng vui đùa khi xuống phố
Xăm mày hãnh diện lúc (lên đồng)*
Bao người lác mắt chờ rơi Hạ
Mấy kẻ mơ mòng đợi rớt đông
Ngoái cổ ra đường khoe mẽ lạ
Hồn nhiên thụ hưởng chốn tang bồng

                                     Nguyễn Thái Cơ

HỎI BẠN

Bạn hỡi vì sao lại chán chồng
Then gài cửa khóa có đành không
Đầy bông cúc gửi hương theo gió
Ướt cánh cò than nước ngập đồng
Tiết đổi ngâu đan hoài trách hạ
Sương tràn lá rụng nhớ sầu đông
Đầy vơi khắc khoải làm chi nữa
Phúc phận trời ban chớ dại lồng…

                             Thơ Hưng Lê
ÉP LẤY CHỒNG

Cũng tại thầy u ép lấy chồng
Nên giờ ngán ngẩm có như không
Mờ đêm nhũn nhẻo đầu xuôi núi
Rạng sáng tong teo cổ ngược mồng
Chẳng lẽ đời Xuân sầu bóng Hạ
Thôi thì kiếp phận tủi vì Đông
Đồng khô vụ đến thuê người xéo
Ruộng cạn mùa sang mướn kẻ lồng

                             Nguyễn Thái Cơ

DẶN BẠN

Bạn nhé từ đây phải nịnh chồng
Lơ là tối đến sẽ nằm không
Chiều qua đón bậu vui cười rẫy
Sáng lại mừng anh thích giỡn đồng
Mãi dõi đèn treo bên nẻo Bắc
Luôn chờ quạt ấp cạnh trời đông
Heo may thấy lạnh châm lò ấm
Sửa soạn chăn êm ruột nhớ lồng.

                                   HCCC- PNH

KHÁT CHỒNG

Tủi muộn vì chưa có được chồng
Nhiều khi xót phận tối nằm không
Nhìn anh đủ cặp vui trên rãy
Ngắm chị vừa đôi rộn giữa đồng
Chẳng thích mưa dầm khi đón hạ
Không mừng gió bấc buổi chờ đông
Ngày đêm cứ dỡn hòai theo mãi
Quá bữa cho nên đói phải lồng !
                                 Đưc Toàn Nguyen

CHO SÁO SỔ LỒNG

Bóng lẻ, cô liêu, cũng muốn chồng,
Đâu ngờ lỗi nhịp, có như không.
Quanh năm tụ vạ thường say sỉn
Suốt tháng lê la tật bốc đồng.
Sới bạc chầu rìa thâu canh hóng
Bàn cờ đóng cái suốt ngày đông.
Ngâu vầy một kiếp, hoài thân ngọc,
Vẫn ước hoàng hôn sáo sổ lồng …!
                             Nguyễn Chí Long 

                                    ————————————

                                   Theo Phong Nhân hội