Chùm thơ viết vè một số nhà thơ của Bùi Đức Thịnh Đắc Lắc
NGUYỄN BỈNH KHIÊM
Trạng Trình nổi tiếng nước Nam ta
Góp sức dựng xây đất nước nhà
Trí lớn an dân, vang bốn cõi
Tài cao trị quốc, vọng sơn hà
Trung quân đức trọng, danh còn mãi
Ái quốc hiền lương, tiếng vọng xa
Giúp nước vì dân phò xã tắc
Anh hùng hào kiệt nước nước Nam ta.
NGUYỄN ÁI QUỐC
Cuộc đời rực rỡ ánh hào quang
Đức độ nhân từ mãi tiếng vang
Yêu nước lầm than, vì nghĩa cả
Thương dân vất vả, bởi lòng vàng
Diệt thù bất khuất, tài thao lược
Giữ nước kiên cường, chí giỏi giang
Một dạ trung kiên phò xã tắc
Danh thơm muôn thuở, đức cao sang.
VỊNH TÚ XƯƠNG
Thắp nén tâm nhang nhớ Tú Xương
Cụ về cõi Phật chốn thiên đường
Văn chương lận đận, bao day dứt
Thơ phú long đong, những vấn vương
Chức tước chẳng màng, đời đức độ
Quyền hành phó mặc, sống yêu thương
Cuộc đời nhàn tản say thơ rượu
Chửi bọn sâu dân lũ nhiễu nhương.
CỤ TÚ XƯƠNG
Sinh thời nổi tiếng đất thành Nam
Nặng gánh văn chương tình chứa chan
Mắng lũ lưu manh, quân đục khoét
Chửi bầy lươn lẹo, bọn gian tham
Quyền hành thây kệ, không tham vọng
Chức tước cho qua, khỏi phải bàn
Cuộc sống ung dung nơi phố thị
Tháng ngày thơ rượu sống an nhàn.
TẢN ĐÀ
Núi Tản, sông Đà có nhớ ông
Rượu chè say khướt lại chơi ngông
Tri âm tâm đắc, bao người ngóng
Tri kỷ tâm giao, lắm kẻ trông
Tự phụ nổi danh, tài xuất chúng
Tự hào uyên bác, đức kiên trung
Cuộc đời chìm nổi theo thời thế
Đức độ nhân tài rạng núi sông.
BÀ HUYỆN THANH QUAN
Bà huyện Thanh Quan yêu thích thơ
Tâm hồn thi sĩ mộng vô bờ
Văn chương nức tiếng, miền Kinh Bắc
Thơ phú lừng danh, chốn cố đô
Đức độ hiền lương, bao kẻ mến
Nhân tâm hiếu thảo, lắm người ưa
Văn chương nỗi lạc tài uyên bác
Để lại cho đời những áng thơ.
NGUYỄN KHUYẾN
Tam Nguyên Yên Đổ xin từ quan
Về với quê hương tình chứa chan
Thanh thản tâm hồn, đời hưởng thụ
Nhàn cư thư thái, sống an nhàn
Văn chương đắm đuối, cùng thi hữu
Thơ rượu say sưa, với bạn vàng
Ngây ngất cụng ly vui bất tận
Cuộc đời Nguyễn Khuyến thật là sang.
VIẾNG TẢN ĐÀ
Dâng nén hương thơm viếng Tản Đà
Cụ về cõi hạc mãi miền xa
Thương người lận đận, nơi trần thế
Nhớ kẻ ung dung, chốn thái hòa
Nặng gánh văn chương, đèo với dốc
Nhẹ lòng thơ phú, rượu cùng hoa
Về nơi cát bụi trăng mây gió
Cưỡi hạc quy tiên lúc tuổi già.
HÀN MẠC TỬ
Sinh thời nổi tiếng tài văn thơ
Mắc bệnh nan y sống vật vờ
Xót dạ nuốt sầu, đời bất hạnh
Đau lòng ngậm đắng, kiếp bơ vơ
Tình tàn nguyệt khuyết, sầu đau đớn
Duyên héo tuyết tan, buồn ngẩn ngơ
Ôm hận chia ly đành giã biệt
Chia lìa trần thế tủi hồn thơ.
HỒ XUÂN HƯƠNG
Chanh chua ngọt nhạt Hồ Xuân Hương
Cám cảnh chồng con tủi vấn vương
Ngao ngán duyên phai, sầu ảm đạm
Ngậm ngùi phận bạc, hận thê lương
Văn chương nổi tiếng, đời dâu bể
Thơ phú lừng danh, kiếp gió sương
Duyên nợ ba sinh tình lận dận
Thôi đành dang dở dạ sầu thương.
NHỚ TÚ XƯƠNG
Thắp nén tâm nhang nhớ Tú Xương
Cụ về cõi hạc chốn thiên đường
Văn chương dang dở, đời day dứt
Thơ phú đa mang, kiếp đoạn trường
Thây kệ quyền hành, không vướng bận
Màng chi chức tước, chẳng tơ vương
Sống đời thanh bạch yêu thơ rượu
Chửi bọn quan tham, lũ nhiễu nhương.
NGUYỄN BÍNH
Văn thơ lai láng chốn kinh kỳ
Nguyễn Bính tài danh có kém chi
Nhớ kẻ sa cơ, châu nhỏ giọt
Thương người lận đận, lệ hoen mi
Năm canh thổn thức, tình mong nhớ
Bốn khắc mơ màng, duyên biệt ly
Tiếc ngọc, thương hương bao tủi xót
Dòng đời trôi giạt cuốn xuân đi.
NHỚ XUÂN DIÊU
Xuân Diệu an cư nơi cố đô
Hồn thơ lai láng mộng vô bờ
Lầu son phượng hót, yêu say đắm
Gác tía oanh ca, tình mộng mơ
Thưởng nguyệt yêu kiều, mơ hạnh phúc
Yêu hoa yểu điệu, mộng hồn thơ
Tâm hồn lai láng nơi lầu mộng
Khát vọng dâng trào say ngẩn ngơ.
Bùi Đức Thịnh – Đắc Lắc