Chùm thơ về các Vua Triều Nguyễn và Cô công chúa Ngọc Bình – Trương Nữ Hương Thuỷ

 

VUA GIA LONG

Bền tâm dấy nghiệp trí can trường

Phát lộ anh tài bậc đế vương

Chẳng ngại mây mù băng bão táp

Không nề sóng cả vượt trùng dương

Binh thư trị quốc nhiều thông thạo

Sách lược tề gia lắm tỏ tường

Giá trả thù riêng đừng ác nghiệt

Đi vào lịch sử ắt tròn chương.

VUA MINH MẠNG

   (Vị Vua Thứ 2 Triều Nguyễn)

Việc nước chuyên cần rạng tổ tông

Xây thành điểm cõi rộn non sông

Con đường thế sự gìn êm thắm

Ngọn lửa hoàng cung giữ ấm nồng

Vững dạ không sờn cùng biển bắc

Cao đầu chẳng thẹn với trời đông

Ngời thêm bức họa vương triều Nguyễn

Đáng mặt mày râu, đẹp giống Rồng.

 VUA THIỆU TRỊ

(Vị Vua Thứ 3 Triều Nguyễn)

Khoan hòa xử thế giữ bình yên

Thắp lửa từ bi rạng cửa thiền

Tháp dựng còn nguyên ngời chữ hiếu*

Thơ đề vẫn vẹn sáng đài nghiên**

Ươm nồng bác ái vun nền thiện

Tỏa ấm bao dung vợi nỗi phiền

Đạo nghĩa làm vua bồi đượm nét

Kinh kỳ tỏa bóng lộng nhiều niên.

VUA TỰ ĐỨC

(Vị Vua Thứ 4 Triều Nguyễn)

Kế nhiệm tiền nhân khó vẹn tròn

Cho dù giữ sáng đạo làm con

Vì không cải cách theolề mới

Bởi mãi dây dưa quẩn lối mòn

Kém cỏi binh quyền non thế lực

Lu mờ vận nướcnhạt vầng son

Tường văn thạo phú làu kinh sử

Vẫn đẩy giang sơngiữa mất còn.

***

Theo ngày tháng trải lại càng nhơ

Vua hèn kế vị trời u ám

Tướng nhược cầm binh cảnh vật vờ

Một dải sơn hà không giữ vẹn

Muôn điều tội lỗi mãi hằn trơ

Phù hoa phút chốc chìm hư ảo

Ứ đọng buồn đau tủi bến bờ

 

BỐN THÁNG BA VUA

(Vị vua thứ 5, thứ 6 và thứ 7 triều Nguyễn)*

Bốn tháng ba vua ngập thảm sầu

Lờ đờ nước chảy bến Văn Lâu

Trò gian ẩn hiện bao lời tấu

Kế hiểm cài đan những buổi chầu

Chuyển biến càn khôn vùi núi rộng

Xoay vần tuế nguyệt lấp dòng sâu 

Chìm trong bối cảnh tràn u ám 

Khiến vẻ thanh tao cũng đục ngầu.

CÁM CẢNH

 (Vị vua thứ 8, thứ 10 và 11 triều Nguyễn)*

Thế cuộc vần xoay tựa hí trường

Kinh kỳ ảm đạm trĩu buồn thương

Muôn điều biến đổi lòng khôn tính

Vạn cảnh suy vi sự khó lường

Nước đục xô bờ nghe tủi rớt

Trăng mờ phủ lối ngập sầu vương

Sao dời vật chuyển màu hưng phế

Ngỡ bóng ai còn vọng cố hương.

VẾT NHƠ

(Vị vua thứ 9 và 12 triều Nguyễn)*

Gột rửa ngàn thu chẳng nhạt mờ

Qúy gửi chú chùm thơ viết về Triều Nguyễn ạ!

Còn đây dấu tích đền đài

Nhưng còn đâu nữa bước hài giai nhân

Mịt mờ khuất bóng minh quân

Vàng son tựa áng phù vân cuối trời.

VUA BẢO ĐẠI

  (Vị vua cuối cùng của triều Nguyễn)

Dáng vẻ hào hoa trí cũng ngời

Cơ đồ đứt gãy mạch sầu khơi

Buồn câu thoái vị niềm tê tái

Mỏi cuộc tha hương bước rã rời

Lỡ nước niềm đau âm ỉ dội

Giao mùa lá sậm bẽ bàng rơi

Nghìn thu hậu thế bao người tỏ

Thắng bại nhiều khi bởi thế thời.

 

 CÔNG CHÚA NGỌC BÌNH

Tựa đóa phù dung trĩu ngậm ngùi

Vô thường vạn biến kiệt niềm vui

Đài hoa chớm độ còn e ấp

Ngọn gió dồn mây đã dập vùi

Giữa hiểm nguy trùm mong chỗ dựa

Trong cuồng nộ bủa kẹt đường lui

Lầu son cũng ngập niềm ngang trái

Nặng phiến sầu giăng đẫm sụt sùi.

            Trương Nữ Hương Thủy

               TP Hồ Chí Minh