CHÙM THƠ MỘC GIA TRANG DO XUÂN PHÚC BIÊN SOẠN

 

LỐI XƯA

Vẫn một con đường, những khóm cây
Chiều nghiêng nắng đổ nhớ thương đầy
Phất phơ áo trắng chân vừa dạo
Thấp thoáng vườn hồng cổng mới xây
Kỷ niệm tràn về trong mắt biếc
Dư âm vọng lại giữa mi gầy
Bao thu xa vắng chừng nguyên vẹn
Chửa uống mà lòng chợt ngất ngây…

VỀ LẠI CHỐN XƯA

Lối nhỏ hoang tàn cỏ lẫn cây
Thềm xưa quạnh quẽ nhện giăng đầy
Te tua góc mái không hề lợp
Mục nát quanh tường chắng thấy xây
Gió cuốn triền miên đùa liếp mỏng
Mây trôi rải rác ngắm hiên gầy
Chiều nay ghé lại vườn yêu cũ
Cảnh xác xơ rồi…dạ đắng ngây.…

HẠ ĐẾN

Au vàng sắc lụa phủ muôn nơi
Hạ đến mênh mang khắp đất trời
Phượng thắm bâng khuâng ngày hớn hở
Sen hồng lặng lẽ phút chơi vơi
Bồi hồi tuổi ngọc nhiều mơ ước
Rạo rực niềm Xuân lắm đón mời
Tiếng sáo vi vu chiều nắng nhạt
Gieo mình liếp cỏ nhặt buồn phơi.
HÈ SANG

Sang hè ánh nắng trải ngàn nơi
Trắng nhởn nhơ mây lượn cuối trời
Phảng phất mùi hương nồng đã vợi
Mơ màng ngọn gió lạnh đà vơi
Bằng lăng chớm nở màu tươi nhuộm
Phượng vĩ vừa bung sắc đỏ mời
Rộn rã sân trường ve khởi nhạc
Cho miền kỉ niệm võ vàng phơi
SẮC QUÊ

Trông làn nắng tỏa quyện đường quê
Điểm họa đồng nương sắc trĩu bề
Rộn rã trên cành chim thỏa hót
Tưng bừng giữa ruộng bướm vờn phê
Vườn phô quả ngọt thơm nồng ngõ
Rẫy khởi nền xanh thắm mượt lề
Lộng lẫy khung trời muôn chốn ửng
Hương màu đất tổ thật là mê.

TÌNH QUÊ

Đêm ngày khắc khoải một tình quê
“Khế ngọt” trong tim đã vẹn bề
Đất mẹ … niềm thương còn cố giữ
Phương trời … nỗi nhớ chớ đừng phê
Đìu hiu quãng vắng nào quên cảnh
Ấm áp phòng riêng vẫn níu lề
Mượn bút đem thơ về quốc tổ
Mang ngàn chữ nghĩa gửi hồn mê.

THUYỀN XA

Duyên tình lỡ dở xót nhiều đêm
Dậy một hình xưa suối tóc mềm
Những tưởng niềm thương rồi nhạt hết
Nào ngờ nỗi nhớ lại dày thêm
Bâng khuâng nắng sớm tia nhòm cửa
Lặng lẽ trăng khuya bóng dọi thềm
Xẻ nửa tinh cầu tan mộng gặp
Tim còn cháy bỏng nụ môi êm.
CẬP BẾN
 Đông về gõ cửa gọi từng đêm

Gió lạnh vờn qua hỏi liễu mềm
Thổn thức tâm tình trông nỗi vợi
Mơ màng cảnh tượng xót niềm thêm
Đầu phai lọn tóc già bên ngõ
Sắc đổi làn sương quẫn dọc thềm
Ngẫm lại hương tàn chua chát thuở
Mong thuyền cập bến thỏa đời êm

GIÃ BIỆT ĐẦU THU *

Bồi hồi những tưởng phút chia li
Lặng lẽ bên nau biết nói gì
Nguyệt trẻ đùa duyên sầu ngập dạ
Trời già giỡn phận khổ tràn mi
Bồn chồn nẻo ấy thương từng buổi
Khắc khoải đường kia nhớ mỗi kì
Hộp tím trang hồng cùng cất giữ
Mong ngày tái hợp đợi chờ khi …

NHỚ BẠN XƯA

Mỗi độ mùa xuân trải đến ngày
Trông chờ dẫu bạn vắng hoài nay
Trầu têm đã héo buồn tâm hẹp
Nhẫn cưới đà quên khổ mộng dày
Kiếm chữ làm thơ còn để cạn
Thay mồi uống rượu chẳng hề say
Âm thầm tự nhủ sao tình ấy
Trót lỡ vì yêu mạng ảo này./.

NHỚ NGƯỜI XƯA

Viễn xứ nàng đi hổng đợi ngày
Cau trầu giã biệt kể từ nay
Màu phai bởi gió tình không trọn
Sắc nhạt vì mưa nghĩa chẳng dày
Khắc khoải niềm thương lòng mãi mộng
Âm thầm nỗi nhớ rượu hoài say
Vườn loang cỏ dại cành xơ xác
Rã rượi hồn tôi bóng lẻ này.

CHIA LY MÙA HẠ

Phượng vĩ ngây nhìn cảnh biệt li
Từng đôi chụm bóng nhỏ to gì?
Tay mềm nắm chặt dòng hoen má
Khóe nhỏ lăn tròn giọt đẫm mi
Tạm giã người yêu buồn cực thấu
Cùng lơi chúng bạn nhớ sao kì
Ve sầu rả rích than phiền nỗi
Hạ đến sân trường… vắng mỗi khi

                      Biên tập Bùi Xuân Phúc