Chùm thơ của Tác giả Đức Sảng & Anh tiến – Hà Nội
|
) | |||
|
MIỀN TRUNG YÊU QUÝ
Miền Trung yêu quý của tôi ơi
Bão lũ liên miên chẳng chịu rời
Gió quật nhà siêu người bị lấp
Dông càn ruộng rẫy ngập chơi vơi
Lá lành lá rách càng tơi tả
Cây dẫu cành trơ vẫn ích đời
Thế đó quê mình bao quí mến
Khổ đau gắng chịu chẳng buông lơi.
TÔI XƯA VÀ NAY
Nhớ lại ngày xưa của một thời
Làm nghề dạy học chẳng ham chơi
Siêng năng đọc sách cùng bầu bạn
Chịu khó văn chương với mọi người
Lên lão thường xuyên nghiền báo mạng
Tuổi cao mải miết đến nhiều nơi
Giao lưu chiến hữu mong cầu tiến
Sắc vóc giờ đây vẫn rạng ngời.
BÓNG VAI GẦY
Màn đêm se lạnh bóng vai gầy
Đợi mãi người đâu hãy tới đây
Ôm chặt nhau đi cho được ấm
Hững hờ chẳng đến nhớ thêm dầy
Ngóng hoài cánh nhạn sao không thấy
Trông đấy bay xa mãi thế này
Khắc khoải đêm dài càng thấy tủi
Một mình vò võ buốt lòng thay
Đức Sảng – Hà Nội
——————————————-
SÁNG TRÊN MỤ DẠ
Mụ Dạ trông rùa nước vắt trong
Thấy đàn cá đối lượn tung tăng
Một hòn núi đứng long lanh bóng
Mấy chú chim trời dõi tận không.
ĐỪNG CÓ TƯỞNG
Những tưởng gần nhà tiện lại qua
Ngờ đâu dạ sói vẫn như là …
Thăm đường mượn cớ câu chào hỏi
Kiến diện cà lơ thật mắt a ?
XUÂN NÀY
Xuân này rét ít vạn hoa nghinh
Cô bác vui tươi biết trẻ mình
Cánh gió vén sương cành nụ nở
Ánh dương tỏ ngọc lá rung rinh
Dòng sông phẳng lặng in trời thắm
Ruộng lúa xanh mơ biếc trúc xinh
Hàng hóa chợ đông gà vịt lắm
Rô na biệt trốn thỏa tâm tình.
PHẢI CỐ THÔI
Cống hiến cho đời quý quá thôi
Mình làm cây đuốc để người soi
Tỏ đường âu cũng thêm ngời mặt
Rõ lối đâu lo vướng núi đồi
Chất chứa bao phen thành điểm sáng
Góp gom mấy cõi tụ mười mươi
Thật chân thì bước qua đêm tối
Chắc trụ muôn sau cứ tỏ ngời.
CHẲNG RIÊNG AI
Thánh đường đâu phải của riêng ai
Cứ đến mà soi rõ đức tài
Trước chúa đừng hòng che mặt gỗ
Trong nhà hãy bỏ thói nghênh tai
Dưới trên thông thoáng tâm luôn tĩnh
Tối sáng luyện rèn sức dẻo dai
San sẻ bao dung thì sảng khoái
Múa rìu mắt thợ thấy đơn sai.
Anh Tiến – Phạm Hồng Ánh – Hà Nội