Chùm thơ của Tác giả Đào Nguyên Lịch, Hải Phòng và Phạm Duy Lương, Hà Tĩnh

 

 ĐƯỜNG LÊN YÊN TỬ

Đường lên Yên Tử dẫu gian lao
Vượt thác, trèo non có ngại nào
Đến với Cõi tiên nơi tĩnh mịch
Về cùng Phật tổ chốn thanh tao
Ảo mờ sương phủ hòa rừng thẳm
Lồng lộng gió lùa quyện núi cao
Đã tới Chùa đồng ngời nét đẹp
Mà lòng con cháu dạ xôn xao.

VUA TRẦN NHÂN TÔNG

Vua Trần sự tích chúng con mang
Yên Tử Ngài vào tiếng mãi vang
Bỏ chốn quyền uy ngồi bệ ngọc
Rời nơi phú quý ngự ngai vàng
Tu nhân tích đức lòng thanh thản
Niệm phật cầu an dạ nhẹ nhàng
Sống tận non cao đâu vướng bụi
Rời xa cõi tục tước không màng.

MÃI VỚI TỔ TIÊN

Đền miếu ngàn năm hẳn khó rời
Cho người xích lại với muôn nơi
Quạt cờ phấp phới hòa non nước
Đối trướng phất phơ quyện đất trời
Con cháu tu nhân tình chẳng cạn
Ông bà tích đức nghĩa không vơi
Hương hoa tỏa ngát dâng Tiên tổ
Cầu Phật thành tâm thấm lẽ đời.

NGÀY XUÂN MỞ HỘI

Mở hội Xuân sang thú tuyệt vời
Người xem nô nức khó xa rời
Rộn ràng kiệu rước về nhiều chốn
Thánh thót đàn ca đến lắm nơi
Trống vật dập dồn lan mặt đất
Cánh đu phấp phới vút lưng trời
Tưng bừng lễ hội ngời muôn vẻ
Giữ mãi cảnh xưa hẳn đẹp đời.

ĐI LỄ ĐẦU XUÂN

Xuân sang đi lễ cảnh linh đình
Rộng mở Cửa thiền đón chúng sinh
Con cháu về đây mong hạnh phúc
Ông bà đến đấy ước yên bình
Tâm trong giữ trọn khi cầu Phật
Dạ sáng làm tròn lúc tụng Kinh
Vào chốn chùa đền lòng nhẹ nhõm
Hướng về Tiên tổ nặng ân tình.

NÉT ĐẸP XUÂN VỀ

Xuân mới đang về với khắp nơi
Tưng bừng lễ Hội nghĩa đầy vơi
Sáo kèn réo rắt hòa mây gió
Cờ quạt phất phơ quyện đất trời
Đô vật dập dồn khi trống đánh
Ván cờ náo nhiệt lúc người chơi
Bảo toàn vốn Cổ đâu phai nhạt
Phơi phới niềm vui hẳn đẹp đời.

VUI CÙNG CẢNH TẾT

Xuân tới xốn xang khắp mọi nhà
Đó đây ngào ngạt tỏa hương hoa
Những câu đối đỏ lời chan chứa
Từng bánh chưng xanh vị đậm đà
Cháu chúc ông bà tình thắm thiết
Con mừng bố mẹ nghĩa sâu xa
Sum vầy cùng hướng về Tiên tổ
Ngày Tết vui sao cảnh thái hòa.

XUÂN Ở VÙNG CAO

Thâm sơn, cùng cốc dẫu xa vời
Lễ hội mùa xuân chẳng thể rời
Rước kiệu thần linh từ bấy chốn
Đâm trâu thượng võ tới bao nơi
Vật thi nam tử quần trên đất
Còn đấu nữ nhi ném dưới trời
Rộn rã cả rừng xanh, núi đỏ
Bản làng khèn sáo để tươi đời.

CỬA THIỀN RỘNG MỞ

Cửa thiền rộng mở suốt bao lâu
Vào lễ đầu Xuân thỏa ước cầu
Con cháu hoa dâng tình đã nặng
Ông bà hương thắp nghĩa còn sâu
Lạy xin Thần thánh thêm vui vẻ
Khấn vái Tổ tông bớt tủi sầu
Chan chứa hồn quê trong lễ lạt
Biết ơn nguồn cội dễ quên đâu.

TẾT VỀ NHỚ QUÊ

Những năm xứ lạ phải bôn ba
Vương vấn làng xưa tựa ruột rà
Nhớ tới tổ tiên tình thấm đậm
Mong về nguồn cội nghĩa sâu xa
Ước câu đối đỏ lời đằm thắm
Mơ bánh chưng xanh vị đậm đà
Dẫu hưởng của ngon cùng vật lạ

 

BIẾT ƠN TIÊN TỔ

Thờ phụng Tổ tiên vốn đức dày
Biết ơn mang nặng suốt lâu nay
Ông cha gây dựng từ khi trước
Con cháu đắp xây đến lúc này
Dạ sáng cầu Thần ngời nét đẹp
Tâm trong lạy Phật tỏ điều hay
Ngàn năm cứ thế đâu phai nhạt
Dâng nén trầm lên mãi dãi bày.

CON VIẾNG TỔ TÔNG

Về cùng làng cũ giữa chiều đông
Thắp nén trầm thơm viếng tổ tông
Muôn thuở cội nguồn hòa đất nước
Ngàn đời dòng dõi quyện non sông
Phút giây tưởng nhớ lòng tâm niệm
Thời khắc nguyện cầu dạ đợi trông
Cúi trước ban thờ càng xúc động
Nghĩa tình sâu nặng với cha ông.

ĐI LỄ CHÙA LÀNG

Xuân sang lễ lạt nét thanh bình
Đây đó hòa chung tựa bóng hình
Trai gái lạy Thần luôn nặng nghĩa
Trẻ già cầu Phật mãi sâu tình
Thành tâm biết mấy cùng tiên tổ
Tha thiết bao nhiêu với miếu đình
Giây phút chắp tay sao xúc động
Ơn sâu Tiền bối thấm lòng mình.

ĐẦU XUÂN LỄ HỘI

Ngày Hội linh đình mãi diễn ra
Chung vui đây đó nghĩa bao la
Lắng sâu tế lễ trong câu khấn
Xao động tích chèo ở tiếng ca
Bơi chải trổ tài hăng với bạn
Đánh cờ tỏ chí thú cùng ta
Xem gà đang chọi luôn tay vỗ
Lễ Hội tưng bừng tận chốn xa !

VUI NGÀY MỞ HỘI

Vui lắm xuân sang mở Hội làng
Sao mà náo nức trống rền vang
Xem nơi đấu vật lòng say đắm
Ngó chốn chơi đu dạ rộn ràng
Chèo cổ Lưu Bình anh vẫn giữ
Tích xưa Thị Kính chị còn mang
Nét xưa khơi dậy sao mà đẹp
Hòa với đất trời cứ xốn xang !

                      Đào Nguyễn Lịch, Hải Phòng

 

  TRẢI MỘNG 

 

Mộng trải  trăm năm; Quá nửa rồi

Tâm hồng nhiệt huyết chửa nào vơi

Đồng ca với trẻ xanh đầu lại 

Xướng họa cùng ông ấm nghĩa bồi

Giở sách nghe hồn sông núi gọi

Lên lầu ngắm cảnh ruộng đồng trôi

Đường xa tố giục  bền chân bước 

Mở cuộc bình an đặng tới hồi .

 

                

TRUYỆN KIỀU VỚI ĐỜI THƯỜNG

 

Cùng nghe chuyện cũ  giữa yên hà

Nguyện quyết tâm trừ nỗi xót  xa

Luyện kiếm, bài gian, đồng chí trẻ

Tìm câu, luận cảnh, sáng tâm già

Khi bình mấy khúc tình yêu dậy

Lúc lẩy vài câu sóng gió hòa

Đã mấy trăm năm đường cách biệt

Song lời Cụ  vẫn vọng quanh ta .

 

ĐẪM 

 

Mê dồn lắm cảnh não đời chi !

Quái trận ngàn xưa thảy khó bì

Tuyết đã tràn cao từ Vũ Hán

Sương còn đổ nặng tự trời Phi

Thường nơi đạo, nghĩa đằm như bấc

Lẫn phía công, danh nặng quá chì 

Tạo hóa vô tình chi lắm vậy ?

Muôn nhà xiết trải đẫm màu bi. 

 

 TIỀN                 

 

Buổi hãy còn son đã bận tiền

Thâu ngàn vạn tỷ chửa nào yên

To quyền quỷ dữ lên hàng phật

Ít bạc người trung lội đáy biền

Thấy cảnh cành đa dồn ruột héo

Đua màu thước thợ kẻ đường xiên

Nhân tình, đạo lý phơi ngoài bãi

Tỏa ánh hào quang nhất đỉnh tiền

 

Tỏa ánh hào quang nhất đỉnh tiền

Ao làng tuyết đổ não cành liên

Nghênh ngang đỉnh núi quân hùm sói

Quạnh quẽ triền sông bậc chính hiền

Ác lặn bình dân gồng cuối bãi

Sương giầm chiến sỹ gác ngoài biên

Dồn cơn nghịch cảnh đau lòng trúc

Buổi hãy còn son đã bận tiền .

                           Phạm Duy Lương, Hà Tĩnh