Chùm thơ của Đào Nguyên Lịch và Đào Quang Nhân
CÁI THÚ Ở LÀNG
Mình thấy cuộc đời thú biết bao
Ở quê phường phố có hơn nào
Điếu cày thuốc rít mùi nồng ấm
Bát nước chè xơi vị ngọt ngào
Mê ngắm vườn trên chim ríu rít
Thích xem ao dưới cá lao xao
Chõng tre ngồi mát bên cây lá
Gió mát nồm nam cứ thổi vào !
VUI BẠN ĐẾN NHÀ
Thú lắm nơi đây cảnh xóm làng
Gặp nhau hể hả tiếng âm vang
Lúa khoai bàn đến luôn rôm rả
Vườn ruộng kể ra mãi rộn ràng
Mồi thuốc lào thơm khi bác đến
Ấm chè xanh đậm lúc em sang
Sớm hôm qua lại luôn gần gũi
Tình vẫn quý hơn cả bạc vàng !
ĐẠM BẠC VỊ QUÊ
Sống ngoài Phố xá tớ không màng
Quê kiểng nhưng mà thấy cứ sang
Ngồi chiếu uống trà cùng bạn xóm
Xếp chân hút thuốc với người làng
Nhiều lần thỏa dạ nhai khoai luộc
Lắm bận vui lòng chén lạc rang
Đạm bạc hương đồng mà thú lắm
Hám đâu đặc sản chốn nhà hàng !
SÁNH SAO Ở LÀNG
Muôn đời làng xóm nét thanh tao
Phố xá phồn hoa sánh được nào
Vườn rộng huệ, hồng xòe rực rỡ
Ao sâu trắm, chép quẫy xôn xao
Chè tươi gửi bạn tình nồng thắm
Rượu đậm mời ta nghĩa dạt dào
Sớm tối bà con luôn quấn túm
Nên mình nguồn cội mãi đề cao.
THÚ ĐIỀN VIÊN
Cả đời mình chẳng muốn đi đâu
Quanh quẩn ở quê tới trắng đầu
Sớm tối say mê cùng vườn rộng
Trưa chiều gắn bó với đồng sâu
Tha hồ chén mãi từng khoai sắn
Thỏa sức xơi luôn những bí bầu
Cây cối sum xuê ngồi hóng mát
Bờ ao thanh thản tớ buông câu !
THƯƠNG QUÁ BÀ CON
Bao năm biền biệt mãi tha hương
Chốn ấy cội nguồn dạ vấn vương
Buồn những bà con còn dãi nắng
Xót từng bầu bạn vẫn dầm sương
Xoay vần vun xới cùng vườn tược
Lặn lội cày bừa với ruộng nương
Kẻ ở làng quê, người Đất khách
Nhớ sao da diết cách đôi đường?
NHỚ LẮM CỐ HƯƠNG
Xa cách nhiều rồi tới bốn phương
Bôn ba kiếm sống bỏ quê hương
Nơi xưa làng xóm lòng lưu luyến
Chốn cũ cội nguồn dạ vấn vương
Vẫn nhớ bà con từng thắm thiết
Đâu quên bè bạn đã thân thương
Phải chăng “cơm áo” đành li biệt
Cùng bác cấy cày trải gió sương.
HƯỚNG VỀ NGUỒN CỘI
Cũng đành dứt áo bỏ quê hương
Sang chốn xa xôi vạn nẻo đường
Đất khách sống nhờ bao tủi nhục
Xứ người thác gửi bấy thê lương
Chân trời thăm thẳm đầy giông tố
Góc biển mịt mù ngập gió sương
Những lúc hướng về nơi gốc gác
Mà lòng thổn thức dạ sầu vương.
NHỚ LẮM QUÊ HƯƠNG
Nhớ quá làng quê đẹp tuyệt vời
Khi đi kiếm sống suốt nhiều nơi
Vấn vương nguồn cội lòng tê tái
Lưu luyến quê hương dạ rối bời
Chốn đấy cùng ta tình khó cạn
Nơi này với bạn nghĩa khôn vơi
Phương xa vật chất dù đầy đủ
Cứ ước hồi hương lúc cuối đời.
TÌNH QUÊ THA THIẾT
Cội nguồn cách biệt suốt bao lâu
Mang những tâm tư nặng nỗi sầu
Da diết hướng về nơi đánh đáo
Bồi hồi nhớ lại chốn buông câu
Cảnh xưa khắc cốt chưa mờ đấy
Người cũ ghi lòng chửa nhạt đâu
Ước một ngày về cùng xóm láng
Nơi mà nghĩa nặng với tình sâu.
LẠI VỀ CHỐN XƯA
Xa cách được về ngắm cảnh quê
Dừng chân quán nhỏ ở sườn đê
Sông xưa vẫn đấy chờ thuyền tới
Đò cũ còn đây ngóng khách về
Vàng rực lúa đồng nhìn đắm đuối
Xanh rờn khoai bãi ngắm say mê
Hôm nay quay lại nơi ngày trước
Nhung nhớ lòng mình khỏi tái tê !
NỖI NHỚ QUÊ XƯA
Quê nhà nhung nhớ cứ đầy vơi
Có phút giây nào lại thấy ngơi
Bóng mẹ tảo tần khi nắng đổ
Dáng cha tất bật lúc mưa rơi
Đâu quên đông đến nằm rơm ổ
Vẫn nhớ hạ về tắm giếng khơi
Chỉ ước như xưa thời để chỏm
Được nằm trong võng mẹ à ơi !
MỘT NÉT CHÂN QUÊ
Quay lại làng mình thuở ấu thơ
Nơi mà nỗi nhớ cả trong mơ
Con sông uốn khúc đò qua lại
Ngõ trúc quanh co lá phất phơ
Trầm bổng lời ru từ dạo ấy
Véo von tiếng sáo đến bây giờ
Cầu ao ván ghép ai ngồi giặt
Một nét chân quê khó nhạt mờ.
HOÀI NIỆM MỘT THỜI
Làm sao quên nhỉ có chiều đông
Vơ cỏ cùng nhau nhóm lửa hồng
Vùi củ khoai lang đào dưới bãi
Nướng con tôm rảo bắt ven sông
Áo quần lấm láp dây bùn ruộng
Mặt mũi nhọ nhem ám khói đồng
Vắt vẻo lưng trâu say sáo thổi
Quay đi, ngoảnh lại đã thành ông.
TÌNH QUÊ THA THIẾT
Cội nguồn cách biệt suốt bao lâu
Mang những tâm tư nặng nỗi sầu
Đăm đắm hướng về nơi kéo vó
Bồi hồi nhớ lại chốn buông câu
Cảnh xưa khắc cốt chưa mờ đấy
Người cũ ghi lòng chửa nhạt đâu
Ước một ngày về cùng xóm láng
Tình quê sống lại thuở ban đầu !
LẠI VỀ CHỐN XƯA
Xa cách được về ngắm cảnh quê
Dừng chân quán nhỏ ở sườn đê
Sông xưa vẫn đấy chờ thuyền tới
Đò cũ còn đây ngóng khách về
Vàng rực lúa đồng nhìn đắm đuối
Xanh rờn khoai bãi ngắm say mê
Hôm nay quay lại nơi ngày trước
Nhung nhớ lòng mình khỏi tái tê !
TA MÃI CÙNG LÀNG
Sau lũy tre xanh suốt cuộc đời
Mà tình chan chứa có đâu vơi
Con trâu, cái cuốc em khôn bỏ
Bờ ruộng, rặng tre bác khó rời
Sớm tối làm ăn mình một chốn
Đêm ngày xoay xở họ trăm nơi
Ai từng gắn bó cùng đồng đất
Mới thấy ở đây sống tuyệt vời !
DẤU ẤN MỘT THỜI
Cái tình thuở trước vẫn bao la
Dưới mái lều tranh rộn tiếng ca
Nét chữ tài hoa anh múa bút
Sợi tơ óng chuốt chị quay sa
Câu thơ bay bướm luôn ghi lại
Tấm lụa mượt mà mãi trải ra
Dấu ấn một thời nơi xóm vắng
Nay còn vương vấn ở trong ta..
ĐƯỜNG LÊN YÊN TỬ
Đường lên Yên Tử dẫu gian lao
Vượt thác, trèo non có ngại nào
Đến với Cõi tiên nơi tĩnh mịch
Về cùng Phật tổ chốn thanh tao
Ảo mờ sương phủ hòa rừng thẳm
Lồng lộng gió lùa quyện núi cao
Đã tới Chùa đồng ngời nét đẹp
Mà lòng con cháu dạ xôn xao.
VUA TRẦN NHÂN TÔNG
Vua Trần sự tích chúng con mang
Yên Tử Ngài vào tiếng mãi vang
Bỏ chốn quyền uy ngồi bệ ngọc
Rời nơi phú quý ngự ngai vàng
Tu nhân tích đức lòng thanh thản
Niệm phật cầu an dạ nhẹ nhàng
Sống tận non cao đâu vướng bụi
Rời xa cõi tục tước không màng.
MÃI VỚI TỔ TIÊN
Đền miếu ngàn năm hẳn khó rời
Cho người xích lại với muôn nơi
Quạt cờ phấp phới hòa non nước
Đối trướng phất phơ quyện đất trời
Con cháu tu nhân tình chẳng cạn
Ông bà tích đức nghĩa không vơi
Hương hoa tỏa ngát dâng Tiên tổ
Cầu Phật thành tâm thấm lẽ đời.
NGÀY XUÂN MỞ HỘI
Mở hội Xuân sang thú tuyệt vời
Người xem nô nức khó xa rời
Rộn ràng kiệu rước về nhiều chốn
Thánh thót đàn ca đến lắm nơi
Trống vật dập dồn lan mặt đất
Cánh đu phấp phới vút lưng trời
Tưng bừng lễ hội ngời muôn vẻ
Giữ mãi cảnh xưa hẳn đẹp đời.
ĐI LỄ ĐẦU XUÂN
Xuân sang đi lễ cảnh linh đình
Rộng mở Cửa thiền đón chúng sinh
Con cháu về đây mong hạnh phúc
Ông bà đến đấy ước yên bình
Tâm trong giữ trọn khi cầu Phật
Dạ sáng làm tròn lúc tụng Kinh
Vào chốn chùa đền lòng nhẹ nhõm
Hướng về Tiên tổ nặng ân tình.
NÉT ĐẸP XUÂN VỀ
Xuân mới đang về với khắp nơi
Tưng bừng lễ Hội nghĩa đầy vơi
Sáo kèn réo rắt hòa mây gió
Cờ quạt phất phơ quyện đất trời
Đô vật dập dồn khi trống đánh
Ván cờ náo nhiệt lúc người chơi
Bảo toàn vốn Cổ đâu phai nhạt
Phơi phới niềm vui hẳn đẹp đời.
VUI CÙNG CẢNH TẾT
Xuân tới xốn xang khắp mọi nhà
Đó đây ngào ngạt tỏa hương hoa
Những câu đối đỏ lời chan chứa
Từng bánh chưng xanh vị đậm đà
Cháu chúc ông bà tình thắm thiết
Con mừng bố mẹ nghĩa sâu xa
Sum vầy cùng hướng về Tiên tổ
Ngày Tết vui sao cảnh thái hòa.
XUÂN Ở VÙNG CAO
Thâm sơn, cùng cốc dẫu xa vời
Lễ hội mùa xuân chẳng thể rời
Rước kiệu thần linh từ bấy chốn
Đâm trâu thượng võ tới bao nơi
Vật thi nam tử quần trên đất
Còn đấu nữ nhi ném dưới trời
Rộn rã cả rừng xanh, núi đỏ
Bản làng khèn sáo để tươi đời.
CỬA THIỀN RỘNG MỞ
Cửa thiền rộng mở suốt bao lâu
Vào lễ đầu Xuân thỏa ước cầu
Con cháu hoa dâng tình đã nặng
Ông bà hương thắp nghĩa còn sâu
Lạy xin Thần thánh thêm vui vẻ
Khấn vái Tổ tông bớt tủi sầu
Chan chứa hồn quê trong lễ lạt
Biết ơn nguồn cội dễ quên đâu.
TẾT VỀ NHỚ QUÊ
Những năm xứ lạ phải bôn ba
Vương vấn làng xưa tựa ruột rà
Nhớ tới tổ tiên tình thấm đậm
Mong về nguồn cội nghĩa sâu xa
Ước câu đối đỏ lời đằm thắm
Mơ bánh chưng xanh vị đậm đà
Dẫu hưởng của ngon cùng vật lạ
BIẾT ƠN TIÊN TỔ
Thờ phụng Tổ tiên vốn đức dày
Biết ơn mang nặng suốt lâu nay
Ông cha gây dựng từ khi trước
Con cháu đắp xây đến lúc này
Dạ sáng cầu Thần ngời nét đẹp
Tâm trong lạy Phật tỏ điều hay
Ngàn năm cứ thế đâu phai nhạt
Dâng nén trầm lên mãi dãi bày.
CON VIẾNG TỔ TÔNG
Về cùng làng cũ giữa chiều đông
Thắp nén trầm thơm viếng tổ tông
Muôn thuở cội nguồn hòa đất nước
Ngàn đời dòng dõi quyện non sông
Phút giây tưởng nhớ lòng tâm niệm
Thời khắc nguyện cầu dạ đợi trông
Cúi trước ban thờ càng xúc động
Nghĩa tình sâu nặng với cha ông.
ĐI LỄ CHÙA LÀNG
Xuân sang lễ lạt nét thanh bình
Đây đó hòa chung tựa bóng hình
Trai gái lạy Thần luôn nặng nghĩa
Trẻ già cầu Phật mãi sâu tình
Thành tâm biết mấy cùng tiên tổ
Tha thiết bao nhiêu với miếu đình
Giây phút chắp tay sao xúc động
Ơn sâu Tiền bối thấm lòng mình.
ĐẦU XUÂN LỄ HỘI
Ngày Hội linh đình mãi diễn ra
Chung vui đây đó nghĩa bao la
Lắng sâu tế lễ trong câu khấn
Xao động tích chèo ở tiếng ca
Bơi chải trổ tài hăng với bạn
Đánh cờ tỏ chí thú cùng ta
Xem gà đang chọi luôn tay vỗ
Lễ Hội tưng bừng tận chốn xa !
VUI NGÀY MỞ HỘI
Vui lắm xuân sang mở Hội làng
Sao mà náo nức trống rền vang
Xem nơi đấu vật lòng say đắm
Ngó chốn chơi đu dạ rộn ràng
Chèo cổ Lưu Bình anh vẫn giữ
Tích xưa Thị Kính chị còn mang
Nét xưa khơi dậy sao mà đẹp
Hòa với đất trời cứ xốn xang !
—————————-
Đào Nguyên Lịch, Hải Phòng
GIỌT NƯỚC
“ Nước là khởi nguồn của sự sống”
Thánh thót trong hang giọt nước rơi
Hợp dòng trảy hội ngắm sao trời
Dặt dìu khe lạch xanh cây lá
Cuồn cuộn thác ghềnh bạc sóng khơi
Hoà sắc mây hồng nâng chén ngọc
Dạo xuân mưa bụi đón chồi tươi
Hoá công kỳ diệu gieo mầm sống
Nẩy lộc thiên thần giọt nước rơi.
CÂY LỘC VỪNG HỒ GƯƠM
Lộc vừng thế đứng thủa xa xưa
Soi bóng hồ Gươm đẹp sững sờ
Lá toả xanh màu ken sợi nắng
Hoa buông đỏ sắc dệt dòng mưa
Trẻ vui ôm cội thơm hương nhuỵ
Già sướng ngắm chồi nẩy tứ thơ
Trống trận Thăng Long còn vọng mãi
Lộc vừng trầm mặc nhắc xa xưa.
ĐÁM CƯỚI CHUỘT
Quí tặng: Các nghệ nhân tranh dân giân Đông Hồ
Tranh Đông Hồ nét đẹp dân gian
Xem chuột vu qui vẫn ngỡ ngàng
Cưỡi ngựa che tàn kia rể tới
Khiêng đòn rước kiệu đấy dâu sang
Chấm đen miệng cá Mèo cười nhạt
Tô xám mỏ chim Chuột khóc oan
Dí dỏm vui xưa ai khéo hoạ
Để người đời cứ mãi xôn xang.
Đào Quang Nhân, Phú Xuyên , Hà Nội