Chúm thơ của Chi hội, Thiên Ấn Niêm Hà , Quảng Ngái
CHI HỘI “ THIÊN ẤN NIÊM HÀ “ – QUẢNG NGÃI.
SINH HOẠT THƠ
Sạch lòng * hợp kết vấn vương tơ ,
Bến hẹn dòng trong thoả ý chờ !
“ Thắp Sáng Thi Đàn “ trao cánh mộng,
“ Thơ Đường Minh Triết “ gởi niềm mơ.
Hương chiều rộng trải hoà rung cảm,
Sóng bút xa vươn toả sáng bờ .
“ Thiên Ấn Niêm Hà “ chung hướng đẹp,
Trang tình Chi Hội thắm duyên cơ .
***********
Duyên cơ cùng “ Thắp Sáng Thi Đàn “
Lòng sưởi ấm nồng nghĩa chứa chan!
Nào kể tháng năm qua hữu hạn,
Cứ vui tâm đức quý vô vàn .
Thấm câu tri ngộ lời chân thật,
Lâng giọt tao phùng ý lạc quan.
Minh Triết hoà giao đồng cảm thức,
Bước tình chung trỗi nhịp hân hoan.
Thạch Bích Thi viện – Quảng Ngái
HỘI NGỘ BẠN THƠ
Hội ngộ vầy duyên bạn với thơ,
Bóng chiều bảng lảng nhuộm sương mờ.
Thi đàn rộn lối lời chan chứa,
Nối nhịp dòng thanh cất tiếng tơ.
Thưởng thức giọt tình nơi phố Quảng,
Cà phê đượm nghĩa buổi giao thừa.
Tao nhân mặc khách hoà chung hướng,
“ Tứ hải giai huynh… “ – thoả ý chờ !
Nguyễn Ẩn
KẾT HỢP VẦN
Sáng nay họp mặt quỷ thi nhân,
Chung sức cùng nhau kết hợp vần.
Minh Triết thơ hoài câu thắp sáng,
Đường Thi luật mãi ý hoà dâng.
Sông Trà nhạc trỗi bao người mến,
Thiên Ấn ca ngâm lắm bạn thân.
Quảng Ngãi cuối thu hai bảy vị,
Hợp thành Chi Hội nghĩa vô ngần.
Nguyễn Mậu Công
TRƯỜNG THPT TƯ THỤC NGUYỄN KHUYẾN,
- HỒ CHÍ MINH.
Nguyễn Khuyến – trường tên bậc sĩ hiền,
Trải bao gian khó vẫn vươn lên.
Thầy cô trách nhiệm là cơ bản ,
Cha Mẹ quan tâm ấy móng nền.
Học hỏi chuyên cần… hành chủ yếu,
Văn bài khẩn thiết…lễ đầu tiên.
Lương tâm toả ánh – soi đàn trẻ,
Nối bút TAM NGUYÊN * rạng sách đèn.
******
Sách đèn chung thắp mộng tương lai,
Ngõ sáng phương xuân trải dặm dài.
Căn bản ghi tâm thêm vững chãi,
Nâng cao tạc dạ quyết dùi mài.
Đường vào Đại Học thênh thang bước,
Hướng tiến thành công rực rỡ tài .
Vọng tưởng trí xa- ngời bụi phấn,
Xây nền, mở móng buổi sơ khai.
Thạch Bích Thi viện
TÌNH QUÊ- TÌNH BÚT
Cuối thu vui trở lại thăm quê,
Bầu bạn hân hoan thắm bước về.
Sông Vệ cầu xưa mờ dáng lụa,
Sun House quán mới đậm cà phê.
Duyên thơ kết chặc vòng tay nối,
Bến hẹn giao thoa sóng mắt kề.
Tình bút tri âm nồng ấm mãi,
Thi đàn Minh Triết hợp chung đề.
Hoài Ân – Lê Ngọc Ấn
KẾT HỢP VẦN
Sáng nay họp mặt quý thi nhân,
Chung sức cùng nhau kết hợp vần.
Minh Triết thơ hoài câu thắp sáng,
Đường Thi luật mãi ý hoà dâng.
Sông Trà nhạc phổ bao người mến,
Thiên Ấn ca ngâm lắm bạn thân.
Quảng Ngãi cuối thu – hai bảy vị,
Hợp thành Chi Hội nghĩa vô ngần.
Nguyễn Mậu Công
TÌNH QUÊ- TÌNH BÚT
Cuối thu vui trở lại thăm quê,
Bầu bạn hân hoan thắm bước về.
Sông Vệ cầu xưa mờ dáng lụa,
Sun House quán mới đậm cà phê.
Duyên thơ kết chặc vòng tay nối,
Bến hẹn giao thoa sóng mắt kề.
Tình bút tri âm nồng ấm mãi,
Thi đàn Minh Triết hợp chung đề.
Hoài Ân – Lê Ngọc Ấn
LY CÀ PHÊ SUN HOUSE
Giọt đắng Sun House thấm ngọt đời,
“ Thi Viên Thạch Bích “ tiếng thơ khơi.
“ Đường Thi Minh Triết “ hoà chung nhịp.
Thi hữu Trà Giang ứng tiếp lời.
Lê Văn Xuân
THI HỮU BÊN NHAU
Minh Triết Việt Nam nét đẹp xinh,
Thơ Đường hiện hữu thắp bình minh.
Vườn xanh, trắng; đỏ lung linh đẹp,
Tấu khúc thi ca – khởi nhịp tình.
**********
Mơ ước khát khao trọn đức tin,
Định ra nhiệm vụ Hội thơ mình.
Mặt mừng tay bắt lòng trân trọng,
Tỏ rõ khuyết ưu đúng nghĩa tình.
***********
Tri ngộ hữu nhơn tôn trí thịnh,
Mời chào thân mật thắm ân tình.
Thơ hay vội viết chân thành ý,
Minh Triết lưu truyền mãi mãi vinh.
Huỳnh Tịnh
THU CẢM
Bao mùa lá đổ nhớ người yêu,
Tìm đến thăm em một buổi chiều.
Xót nỗi bâng khuâng người viễn xứ,
Chạnh niềm trăn trở cảnh cô liêu.
Thương ai gối chích buồn man mác,
Tiếc cảnh phòng loan xót quạnh hiu.
Con tạo trớ trêu sao khéo vẽ,
Má hồng ngang trái khách đăm chiêu.
*************
Đăm chiêu mấy độ lá vàng rơi,
Xao xác vườn ai dạ rối bời,
Sương bạc lưa thưa cài suối tóc,
Trăng vàng lơ lửng rọi chân trời.
Thương người thuở trước tình cô đọng ,
Nhớ cảnh ngày xưa nghĩa chẳng dời.
Cánh én thẫn thờ xuân lặng lẽ,
Nỗi niềm sâu đậm mãi không vơi.
Ngọc Cư – Song Toàn
NHỚ QUÊ
Bát ngát trời Nam nhớ chốn xa,
Lòng riêng mãi nghĩ đến quê nhà.
Thương mây Núi Ấn vờn phong vũ ,
Nhớ nước Trà Giang gợn thuỷ ba.
Thiên Bút Phê Vân lồng nguyệt chiếu ,
La Hà Thạch Trận nhuốm sương sa.
Ngày ngày vọng tưởng luôn bên Mẹ,
Tháng Tháng mong về sống với Cha.
Ngọc Cư – Song Toàn
CUỐI THU
Đất trời thao thức giữa tầng không,
Nắng nhạt xa vờn cánh nhạn trông.
Lòng cảm bao nhiêu niềm cổ độ,
Ý dâng bấy nhịp nỗi bâng khuâng.
Nước mây mờ ảo nâng tầm khuất,
Thơ phú đăm chiêu kết nối vần.
Một thoáng “ sác-na “ mơ: Tịnh lạc !
Yên hàn hoài vọng chút: Minh thông…!
Nguyễn Đình Oanh
VUI BẠN
Thu tàn- Đông chớm… gió heo may …,
Mời bạn cùng ta chén rượu say.
Thấm thoát bóng câu vài chớp nhoáng,
Bâng khuâng thỏ ác mấy gang tày!
Trần Đoàn an giấc… lòng đâu tưởng !
Khương Tử đợi thời… dạ có hay !
Thăm thẳm mờ xa vờn cánh nhạn,
Vấn vương chan chứa – nước non nầy.
Nguyễn Đình Oanh
THU VỀ
Heo may thoảng nhẹ báo thu về,
Những giọt mưa phùn cảm tái tê.
Lữ khách chia lìa ôm mặt tủi,
Hành nhân gặp gỡ đứng vai kề.
Mong từng khắc đoản sâu tình bạn,
Ngóng mỗi canh trường nặng cảnh quê.
Giỡn bướm, vờn hoa đầy kỉ niệm,
Nào quên bữa quạt ước, trăng thề !
Nguyễn Như
RẠNG RỠ ÁNH DƯƠNG
Cảm Lệ Hoa dầu dãi nắng sương,
Chiều thu gió thoảng nhạt môi hường.
Non Đà vạn lý chan sầu não,
Miệt Quảng muôn trùng đẫm nhớ thương.
Xót tủi thân cò đi lạc bãi,
Mừng vui tuổi hạc bước chung đường!
Tình yêu dẫu muộn nhưng đầm ấm,
Rạng rỡ bên đời sưởi ánh dương.
Nguyễn Như
MỘNG
(Luyến trao về Bửu Lê Chi)
Trăng lồng viện sách sáng vườn loan,
Rời rã hồn hoa bướm mộng vàng.
Im ắng không gian mây lững thững,
Êm đềm lãm thuý gió mơn man.
Mùa thu tiễn biệt đừng lưu luyến,
Buổi hạ đoàn viên chớ ngỡ ngàng.
Ước vọng xuân nào tình vẫn thắm,
U hoài lỗi hẹn đến đông sang.
Ngân Giang
THƯƠNG VỀ QUÊ NGOẠI
Quê ngoại giờ đây cảnh cũ tàn,
Tịnh Sơn một thuở tiếng còn vang.
Lối qua “ Cầu Tréo “ vòng đuôi xóm,
Nẻo lại “ Bàu Sen “ thẳng giữa làng.
Nhớ kẻ phùng thời vui hội ngộ,
Thương người lỡ vận khóc ly tan.
Bâng khuâng ngẫm lại lòng như cắt,
Vật đổi sao dời chuyện thế gian !
Ngân Giang
TÂM NIỆM
Phật không cuồng tín chẳng thần linh
Là trí tuệ không phải lạy xin
Nghĩ lúc tâm an quỳ trước Phật
Nhớ luôn hành thiện nhủ trong mình
Yêu thương, hỉ xả lòng nhân nghĩa
Chém giết, hận thù dạ súc sinh
Chánh pháp, ngọn đèn, ta thắp sáng
Phật là minh triết hướng niềm tin.
Đỗ Hữu Huyến
MUA THƠ MUA CẢ NGƯỜI THƠ
Gửi cả hồn thơ gửi mộng mơ
Cô nàng gánh chữ bán vần thơ
Hương bay gió thoảng lòng tơ tưởng
Tâm lại tình qua dạ ngẩn ngơ
Ngày lạnh tháng mưa chiều thổn thức
Sương tan nắng chiếu sáng mong chờ
Tớ mua sách, với mua người bán
Thầm bảo, ước gì chẳng phải mơ
Đỗ Hữu Huyến
ĐÔI CÂY NGÂU
Đôi cây ngâu gắn bó trăm niên
Tình nghĩa thủy chung cặp bạn hiền
Giông bão mưa dầm niềm thống khổ
Gió êm nắng dịu thú điền viên
Cùng nhau vui sướng thương ngày trước
Chia cách sầu bi thấy nhãn tiền
Mưa tiễn cây đi khi vĩnh biệt
Cây còn ở lại nhớ triền miên.
Đỗ Hữu Huyến
TRĂNG THANH BÌNH
Thu về sáng toả ánh trăng thanh,
Ngập cả trời mơ mộng đã thành.
Thuở ấy đau thương hoài chiến trận,
Bây giờ hạnh phúc hết giao tranh.
Cha ngồi máy tính xem tin nhắn,
Mẹ lướt I- Phone chọn nhạc lành.
Đất nước yên bình vui khắp nẻo,
Rạng ngời Tổ Quốc mãi vinh danh.
Nguyễn Mậu Công-Sơn Tịnh
VUI HỘI THẢ DIỀU
Đẹp lắm quê ta rất tuyệt vời
Hội thi Diều thả lắm người chơi
Chiều qua Cổ Lũy đông như hội
Tối lại Sông Trà lộng gió khơi
Minh Đức Chùa xây lên ngắm biển
Phật Đài Tượng đúc dựng khoe trời
Bay cao tỏa sáng tình non nước
Sáo nhạc yêu thương tỏ cạn lời
Nguyễn Mậu Công – Sơn Tịnh
THÍM BẢY MÙ
Tội nghiệp làm sao Thím Bảy mù !
Cuộc đời cam chịu mãi âm u …
Sống trong tăm tối dường nơi ngục,
Đi giữa đêm đen ngỡ chốn tù .
Ánh sáng dương gian thiên hạ tỏ,
Bóng mờ âm phủ một mình lu.
Lòng tôi đoái tưởng người tàn tật,
Trăn trở ngùi thương số phận mù !
Hồng Đăng – Phạm Vinh
NGƯỜI BÁN XÔI
Vốn liếng trên tay một mủng xôi,
Làm ăn bán dạo sống lần hồi.
Đậu đen, đậu phụng pha lưng chén,
Nếp dẽo, nếp thơm nấu sét nồi.
Mưa nắng dãi dầu quanh phố dãy,
Gió sương giong ruổi khắp nhà đôi.
Thấy người lận đận lòng trăn trở,
Ngẫm nghĩ cho đời thật khổ ôi !
Hồng Đăng – Phạm Vinh
THU XƯA
Thu xưa lác đác giọt mưa rơi ,
Tiếng vọng nguồn thơ toả khắp nơi.
Trông đợi nắng bừng soi lối mộng,
Ngóng chờ sao thắp rọi tình phơi.
Xuân đi hè đến mong tin nhạn,
Thu tới đông qua biệt bóng dơi.
Kỷ niệm năm nao còn mãi đọng,
Dư âm phiêu bạt cuối chân trời.
Đỗ Minh Tâm
VŨNG TÀU ĐIỂM HẸN
Điểm hẹn Vũng Tàu thoả ước mơ,
Gặp người tri kỷ dự ngày thơ.
Văn nhân góp ý càng lưu luyến,
Nữ sĩ giao lưu mãi đợi chờ !
Kỷ niệm nào quên đời lỡ dở,
Tâm hồn vẫn tránh nỗi bơ vơ.
Về thăm Phố Biển vui chung hội,
Đường Luật Việt Nam vẹn ý chờ.
Đỗ Minh Tâm
HƯƠNG BÚT
Dạ tủi hờn chi để ngẫn ngơ,
Còn đâu trẻ khỏe giấc tròn mơ.
Bước đời an lạc lòng thư thái,
Bến mộng hắt hiu ý hững hờ.
Giăng kín mái đầu sương tuyết ảnh,
Trào dâng tâm cảm nghĩa tình thơ.
Nụ cười, lời hứa luôn hoà nhã,
Thi hữu thân thương thoả ý chờ.
Huỳnh Tịnh
SÔNG VỆ BÌNH MINH
Bình minh nắng nhẹ sưởi ngàn cây,
Sông Vệ bừng vui nhận đón ngày.
Nhộn nhịp người qua cầu buổi sớm,
Thong dong bạn đến ngõ tình nay.
Quê Cha sung sướng thân thương khắp,
Đất Mẹ hân hoan hạnh phúc đầy.
Bầu bạn thơ văn chung nhịp bút,
Hương trà dịu toả ngất ngây say !
Hoài Ân – Lê Ngọc Ẩn
HƯƠNG BÚT
Dạ tủi hờn chi để ngẫn ngơ,
Còn đâu trẻ khỏe giấc tròn mơ.
Bước đời an lạc lòng thư thái,
Bến mộng hắt hiu ý hững hờ.
Giăng kín mái đầu sương tuyết ảnh,
Trào dâng tâm cảm nghĩa tình thơ.
Nụ cười, lời hứa luôn hoà nhã,
Thi hữu thân thương thoả ý chờ.
Huỳnh Tịnh
THIÊN ẤN NIÊM HÀ
(Ấn trời đóng trên sông)
Lưu lạc nhiều năm giữa đất trời
Quê nhà biền biệt chẳng tăm hơi
Mây vươn đỉnh biếc chiều xuân hẹn
Trăng rụng dòng trong sóng nước khơi
Cổ Lũy cô thôn mùa lúa trĩu
Niêm Hà Thiên Ấn tứ thơ rơi
Ngày nay Du Tử về quê quán
Thảo mấy vần thơ để lại đời
VÂN PHONG TÚC VŨ
Quê quán bao năm trắng nửa tờ
Chạnh lòng thi sĩ tỏ vần thơ
Địa linh anh kiệt vang hồn nước
Túc Vũ Vân Sơn lộng bóng cờ
Mai mốt trăng về gieo đỉnh mộng
Trăm năm người nhớ mẫy cung tơ
Lời thơ, ý nhạc là muôn thuở
Còn với non sông một chữ chờ
Ngã Du Từ / SG
EM VỀ- MỘT SÁNG MÙA THU
Em đã đi về trong sớm mai ,
Sương thu nhè nhẹ vướng lên hài.
Nắng thu toả sáng đường em đến,
Dịu mát trời thu mây trắng bay …
***********
Theo bước chân em… theo mãi mãi,
“ Ngày Xưa Hoàng Thị “ có ai hay !
Yêu người, yêu cảnh; yêu đường mới,
Yêu cả non sông xứ sở nầy !
Ngọc Cảm
RỪNG CHIỀU GẶP EM
Em đến thăm anh một buổi chiều,
Gió rừng nhẹ nhẹ thổi hiu hiu.
Mây trôi lãng đãng hoàng hôn đổ,
Chim chóc gọi tình rộn tiếng kêu…
***********
Anh hỏi em rằng: “ Em đã yêu ?”,
Xuân xanh bao độ – đẹp như “ Kiều “ !
Ai xui em đến cùng anh thế !?
Mai lỡ xa nhau nhớ thật nhiều !
Ngọc Cảm
TÌNH THEO SÓNG
Con thuyền rời bến lúc chiều qua,
Gờn gợn mênh mông sóng nhập nhoà.
Mắt dõi trầm ngâm nhìn khoảng trống,
Lòng trông lặng lẽ ngắm trời xa.
Mong ngày tái ngộ hồng khoe sắc,
Đợi tháng tương phùng cúc nở hoa.
Cảnh khiến tâm hồn như vụn vỡ,
Loang chiều lối nhỏ chỉ mình ta.
Đồng Quang Vinh
TÌNH SỎI – ĐÁ
Sỏi- đá làm nên nghĩa vợ chồng,
Chung tình kết tụ bởi dòng sông.
Bao ngày hát ngỏ nhìn âu yếm,
Lắm buổi cười trao thấy mặn nồng.
Biển hẹn đời đời tâm mãi ngóng,
Non thề kiếp kiếp dạ hoài trông.
Song song vững trụ bền năm tháng,
Mặc sức mai nầy có bão dông. !
Đồng Quang Vinh
LỖI HẸN CHIỀU MƯA
Đông về lỗi hẹn buổi chiều mưa,
Rỉ rả từng cơn ướt rặng dừa.
Chẳng thể nào quên hình bóng cũ,
Đâu ngờ chợt nhớ bóng người xưa !
Hoa quỳnh hé nở trong đêm vắng,
Bóng liễu nghiêng chào giữa nắng trưa.
Ngây ngất hương nồng thơm quyến rũ,
Ta- nàng gặp gỡ cũng dần thưa.
Đồng Quang Vinh
MỘT MÌNH ĐÓN XUÂN
Cận Tết mới về – nhà vắng không,
Thiếu mai, thiếu cúc; thiếu tình nồng.
Vườn sau cây dại xanh xanh biếc,
Ngõ trước hoa hoang tím tím hồng.
Xưa Tết – vợ con sum họp chúc,
Nay xuân – ông lão lẻ loi trông!
Thoảng cơn gió lạnh lùa qua cửa,
Áo ấm mặc rồi vẫn thấy không !
Sơn Khê – Lê Cao Sơn
MỘT MÌNH TIỄN EM
Tôi tiễn em đi chỉ một lần,
Nắng chiều lảng vảng cũng bâng khuâng.
Trời thu phố Quảng giăng màn bụi,
Bóng tối sân ga khuất cố nhân !
Nghĩa bạn sáng trong hơn biển mặn ,
Tình yêu xám ngắt tựa mây tầng .
Còi tàu đánh thức dòng hoài niệm,
Siết chặt tay gầy giữa bến Ngân.
Sơn Khê – Lê Cao Sơn
ƯỚC ĐẸP VƯỜN THƠ
Hãy tỏ niềm trân quý thật thà,
Vui cùng bạn hữu khắp gần xa.
Tình sư, nghĩa đệ hoài phơi phới,
Ý tỷ, lời huynh vẫn mặn mà.
Trải những vần thương về xứ bạn,
Trao từng chữ mến ở làng ta.
Dù cho bão tuyết khơi buồn cảnh,
Nguyện giữ vườn thơ toả ánh ngà.
Võ Văn Thuần
MỪNG THƠ ĐƯỜNG LUẬT
QUẢNG NGÃI.
Đường Thi Quảng Ngãi kết thêm vần,
Trải bước bên đời quyện nghĩa nhân.
Bút thả hồn nhiên hoài rạng rỡ,
Lòng khơi thánh thiện mãi ân cần.
Êm đềm chữ ý hồng nơi dạ,
Nhã nhặn câu từ thoả nét chân.
Nguyện giữ lời yêu bừng toả thắm,
Vườn thơ nhuộm sắc cảnh trong ngần.
Võ Văn Thuần
VÀO THU
Chiều xuống hương thôn mờ khói biếc,
Ngô đồng rơi rắc… chớm thu rồi !
Non cao ôm ấp vừng mây lạnh,
Sân cũ se sua đoá cúc ngời.
Cánh nhạn thiên di miền vạn dặm,
Hồn thơ hoài cảm mộng ngàn khơi .
Cảnh buồn lòng quạnh – mùa hiu hắt,
Thu tím lá vàng trải khắp nơi.
Võ Đông Sơ
YÊU CHỈ MỘT LẦN
(Cảm đề “ Chuyện tình Lan và Điệp “ )
Tủi phận hờn duyên lánh bụi trần.
Lửa lòng nguội tắt chốn am vân.
Hồn Lan trinh hạnh luôn trong giá,
Tình Điệp thuỷ chung vẫn trắng ngần.
Trọn kiếp yêu hoài người đính ước,
Suốt đời chờ mãi bóng trung nhân.
Ngày tàn chợt hiểu tim ai khóc,
Tiếc lỡ cung đàn khúc ái ân.
Võ Đông Sơ
TƯƠNG TƯ HUẾ
Ghé về thăm Huế nhuộm thu phơi,
Chiều ráng Hà Khê đẹp tuyệt vời !
Thiên Mụ tháp vàng vươn rực rỡ,
Ngự Bình mây trắng tiễn chơi vơi.
Trăng thôn Vỹ Dạ đêm trầm mặc,
Cảnh bến Văn Lâu nắng rạng ngời.
Se sắt cõi lòng treo bóng nguyệt,
Gửi hồn lưu luyến hỡi người ơi !
Nguyễn Thanh
PHIẾM MỘNG
Ta dấu nửa đời bao phiếm mộng,
Trả ngày khép tịnh gởi hư không.
Mang hồn phiêu lãng vui trong gió,
Nở đoá chiều phai dưới nắng hồng.
Nguyễn Thanh
BIỂN ĐỜI
Biển đời giấu kín nỗi suy tư,
Xô ngã trăm năm chuỗi tạ từ.
Gởi lại ngút ngàn cơn gió trở ,
Bạc đầu còn nợ khúc chân như.
Nguyễn Thanh
.HẠ THƯƠNG
Buồn đem cột giữa bến sông xưa
Lặng lẽ đò chiều sợi nắng đưa
Sóng gợn trường giang bời mắt hạ
Cây ru bờ cát lộng tình trưa
Mơ từng giọt nhớ mùa hương cũ
Vá những niềm đau khoảng nhuỵ thừa
Cỏ biếc vô tình loang lối hẹn
Nắng chùng, bỗng dậy những cơn mưa
Trần Hữu Sơn
Đt: 0837261147
CHIỀU QUÊ
Núi nuốt dần trôi bóng ác tà
Chênh vênh bóng nguyệt phía trời xa
Bâng khuâng nỗi nhớ mùi hương đất
Thổn thức niềm mơ bóng khói nhà
Tiếng hát hồn quê giai điệu trải
Câu hò bến nước giọt sương sa
Đồng xanh lãng đãng tình thu tạc
Vọng tiếng đò chiều thôn nữ ca.
Trần Hữu Sơn
ĐẠO
Thấy gì ! Thầy giáo ngày Nhà Giáo !
Vắng bóng sân trường những búp xanh.
“ Trọng Đạo tôn Sư “ ai đó nhắc,
“ Cũng Thầy nửa chữ “ khởi dòng thanh.
********
Thiên chức- Thiên lương loà chính khí,
Tai ương, dịch hoạ tẩy phai dần…
Môi trường thân thiện thường tương ứng,
Trời đất sinh linh nguyện kết vần.
Trương Quang Văn
THỌ- PHÚC và XUÂN
(Kính mừng thọ bách tuế thân mẫu
của Trương Quang Nẫm)
Thoạt nhìn lên tháp tuổi,
Mơ ước nào cho ta !
Mừng cụ bà châm đỉnh,
Niềm vui chung vỡ oà. !
*****
Trân quý một đời người,
Thung dung PHÚC lẫn THỌ.
PHÚC đơn sơ sớm hôm,
THỌ xuống lên tường tỏ.
******
Gió biển hồn dìu dặt,
Lăn tăn giọt tình thâm.
Không gian nhìn lặng lẽ,
Thời gian lắng sâu thêm.
********
Vẻ thanh nào tặng ta !
“ Để tuổi cho “ – “ kính già “. !
Bóng cả miền sum họp,
Ý xuân vọng tình ca…
Thềm xuân Quý Mão- 2023
Trương Quang Văn
THU VÃN
Tiếng trúc xa đưa “ giọng ngẫn ngơ “ ,
Chiều nghiêng nắng tắt liễu buông tơ.
Lạc loài cánh nhạn mờ sương khói,
Thấp thoáng Sông Ngân quạnh bến bờ.
Khóm cúc đầu hiên- chiều quạnh quẽ,
Niềm riêng cuối ngõ – nỗi bơ vơ.
Tháng năm chất ngất tình dâu biển,
Khắc khoải sầu dâng vương ý thơ.
Đỗ Quới
THĂNG LONG- HÀ NỘI
Khí thiêng hội tụ đất Thăng Long,
Rực rỡ ngàn năm giống Lạc Hồng.
Văn Miếu rạng soi hồn Quốc tộc ,
Hoàng thành tô đắp khí non sông.
Xua tan mây Bắc- noi gương Tổ,
Thổi bật gió Tây- nối nghiệp Tông.
Nắng rọi Ba Đình ngời bốn bể,
Muôn đời toả sáng cõi trời Đông !
Đỗ Quới