Chùm thơ của Chi hội Minh triết thơ Đường thành Sen , Hà Tĩnh

HƯƠNG ĐỜI

Nhà giáo suốt đời chọn chữ nhân

Tâm hồn Sư phạm đẹp vô ngần

Tận tâm nổ lực yêu nghề nghiệp

Tích đức tu nhân sáng bản thân

Sóng gió ngoài đời không nản chí

Gian truân trong dạ chẳng phân vân

Hưu rồi vẫn giữ gương nhà giáo

Mãi mãi tự hào thắm sắc xuân./.

                   Lê Thị Tuyết Thanh

  

NƠI QUỲNH NHƯ LÊN LÃO

Mời bạn về thăm chốn Miếu Ao

Danh lam thắng cảnh xứ anh hào

Mây vờn trên biển bay êm ả

Nước lượn dưới chân sóng dạt dào

Thạch Trị thơ ca bao dự cảm

Miền quê nông vụ lắm gian lao

Quỳnh Như lên lão mùa xuân đẹp

Nở giữa thi đàn những khát khao./.

                      Nguyễn Viết Dưỡng

 ƠN THẦY NGHĨA BẠN

Ngày ấy tung tăng dưới mái trường

Bây giờ tóc đã điểm pha sương

Thầy trò tình nghĩa bao năm tháng

Bầu bạn tri âm khắp nẻo đường

Bút mực lừng danh ngời xứ sở

Sách đèn sáng chiếu rạng quê hương

Tâm hồn sơ phạm nghề cao quý

Tô đẹp ngàn đời những tấm gương./.

                               Nguyễn Viết Dưỡng

 XUÂN BIÊN CƯƠNG

Giã từ Tân Sửu đón Nhâm Dần

Cảnh giác Hổ về kiếm lộc xuân

Thức trọn ba mươi cùng chiến hữu

Điện mừng năm mới báo ân nhân

Tiên phong dũng cảm vào hang cọp

Khảng khái trung thành với chí thân

Sư tử ngày nay đâu lãnh chúa

Hùm beo vẫn sợ đấng trung quân./.

*(Mỗi câu đều có 1 vài từ về Hổ, Báo

                , Sư Tử, ông Ba Mươi…)

                         Phạm Như Lam

ĐẠO HỌC

Thủa nhỏ ai ai cũng đến trường

Cho dù mái tóc nhuốm màu sương

Thanh niên náo nức vì khoa cử

Cao tuổi say sưa bởi luật đường

Học bạn mỗi ngày không sĩ diện

Học thầy mấy chữ vẫn lưu hương

Bảy mươi còn nguyện theo chân Bác

Lấp lánh bầu trời sáng tựa gương./.

                             Phạm Như Lam

 HOA CÚC TRẮNG

Danh thơm từng đã khắp muôn phương

Từ ngã ba đường rạng tấm gương

Phẩm chất anh hùng hồn Triệu – Ẩu

Tinh thần quả cảm bóng Trưng Vương

Cung đường tuổi trẻ gan tôi thép

Cuộc chiến mười năm lửa thử vàng

Cúc trắng tươi màu thanh khiết tỏa

Nơi hằng yên nghỉ ngạt ngào hương./.

                           Nguyễn Văn Dinh

 BẾN NHÀ RỒNG

Tổ Quốc danh thiêng tạo bến Rồng

Con đường đón Bác mở non sông

Phương trời xứ bạn tìm chân lý

Đất Việt tình quê tỏ tấc lòng

Núi Mác, sông Lê xây Đảng vững

Lòng dân, thế nước dựng quân hùng

Tuyên ngôn khai quốc Ba Đình vọng

Đất nước trường sinh rực ánh hồng./.

                            Nguyễn Văn Dinh

ĐÔNG VỀ

Phong vân cuốn hút buổi đầu đông

Xóa lộc vùng rơi lá chất chồng

Trước ngõ sương giăng thêm buốt lạnh .

Trong nhà bếp tỏa cốm thơm nồng

Mơ ngày gió dải say tiền tuyến

Nhớ buổi hoan ca ngát núi sông

Ấp ủ trang thơ chờ én lượn

Hoài mong phượng rộ đón tình nồng

 MIỀN QUÊ MỚI

Vui mừng đất mẹ ngát thăng hoa

cuộc sống đi lên nức mọi nhà

Covid tiêu tan ; bừng thắng lợi

Tình người ấm áp tỏa lan xa

Yên bình , đáng sống miền quê mới

Hạnh phúc , niềm tin đảng chói lòa

Hà Tĩnh đường lên trang nổi bật

Dâng người khúc ví dặm …vang ca

                               Nguyễn Lệ Tý 

 NÀNG BÂN ĐI THI

Gặp gỡ giao lưu mới lớn dần

Nghe thơ thông báo rộn tình thân

Vào thăm chuồng cọp không ngần ngại

Tới chốn beo hùm chẳng mỏi chân

Lễnh kễnh vai mang lo bút mực

Đường hoàng khảng khái giữ bằng cân

Sơn lâm lãnh chúa nơi rừng thẳm

Thấy hổ xem chơi đã mấy lần

                                 Hồ Phương Thúy

  BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG

Sự cố thiên tai đã xảy ra

Menh mông nước lũ cuốn trôi nhà

Mưa dồn nắng chát mây vần vũ

Bão tố dập vùi nước ngập sa

Núi sập long trời người chết thảm

Nhà bay lở đất tiếng kêu la

Xin người bảo vệ môi trường sống

Để trái đất lành chim hót ca

                      Hồ Phương Thúy

 NHỚ TƯỚNG CÔNG CAO THẮNG  

Cuộc đời Cao Thắng vẻ vang thay

Muôn thuở lưu danh giữa đất này

Thủ lĩnh xây thành lừng cõi bắc

Hạ Bồng chế súng dậy đông tây

Gươm hùng oanh liệt bao phen rạng

Trọng tướng trung kiên mấy kẻ tày

Trùng điệp Trường Sơn ta mãi ngắm

Tướng công Cao Thắng vượt đèo mây

                                 Nguyễn Thị Thực

ĐƯỜNG MỚI TRUÔNG MUNG

Cổng trời hé mở giữa Truông Mung

Ngàn Phố – dòng xanh uốn lượn vòng

Lấp lánh đèn sao vùng Diệm Lĩnh

Lung linh hoa trái xứ Giang Trung

Bao lâu rừng chắn, anh xa cách

Bấy thuở đồi che, chị nhớ mong

Núi xẻ, đường thông, nay phấn chấn

Muôn người duyên nợ với non sông.

                                Nguyễn Thị Thực

 XỨ NÚI HỒNG

Nơi núi gần trăm đỉnh xếp hàng

Vua Hùng  một thuở định đô sang

Có chùa cổ đại cao non thẳm

Nhiều thuyết linh thần đẹp tiếng vang

Nước suối Tiên soi ngời đá cuội

Quan Hoàng mười sưởi ấm Lam Giang

Tháp Cờ, Lũy Đá,…bao di sản

Thưởng ngoạn hồn thiêng cứ sẵn sàng !

                                   Phan Thị Diệu

GỬI GIÓ  

Gió hỡi, ngang qua xứ núi Hồng

Mang giùm ít nắng gửi mùa đông

Cho cam đẹp trọn màu vàng chín

Để quýt tươi nguyên vị ngọt nồng

Lạnh giá không chen trùm giấc ngủ

Mưa phùn chẳng phủ khuất tầm trông

Mai, đào hú gọi nhau đơm thắm

Ấm cả tình người Gió biết không ?

                                      Phan Thị Diệu

 QUA CỬA KHẨU CẦU TREO

 Bước tới Cầu Treo đã muộn màng,

Sương mây giăng mắc gió lang thang.

Ngồi canh cửa khẩu chừng dăm chú,

Đứng gác biên cương độ mấy chàng

 Núi dốc cheo leo nhìn lạ lẫm,

Đèo quanh  khúc khuỷu thấy mơ màng.

Thiêng liêng mảnh đất nơi biên ải,

Chốt giữ đất trời thật vẻ vang.

SANG THU

Hạ đi, cúc nở bóng thu sang,

Đường phố, xóm thôn  nắng rải vàng.

Hồng, bưởi đua nhau vào độ chín,

Phượng, sen lác đác sắp phai tàn.

Gió, mây lảng đãng bay nhè nhẹ,

Ong, bướm lang thang lượn dịu dàng.

Trời đất chuyển mình, sao lại nhớ,

Người xưa cảnh cũ, cứ mơ màng.

                             Phan Văn Hường

 GIỌT NẮNG

Giọt nắng cuối thu đọng mái nhà

Trên giàn mướp muộn lá chen hoa

Ong trêu nhụy thắm vờn bay lượn

Bớm dỡn mật hương lởn vỡn xa

Gió khẽ đung đưa hồ nước lặng

Mây vàng nhẹ rớt bóng thiên nga

Như nghe có tiếng từ xa vọng

Phảng phất hoài mong …. Chỉ một ta!

                                Trần Quốc Chỉnh

NGHE MƯA

Tiếng mưa giọt giọt cuối hàng me

Phảng phất đâu đây khúc nhạc ve

Ngọn gió đung đưa sương bãng lãng

Hoàng hôn rớt nhẹ bóng chiều hè…

Xa xa lác đác chòm mây bạc.

Đầu núi thưa dần cánh nhạn khoe

Cỏ tiễn người qua nơi lối nhỏ

Bên đường liễu rũ lá vàng hoe!.

                            Trần Quốc Chỉnh

 KHÔNG CÒN VÙNG CẤM

 Một lũ tướng, quan, tóm cổ rồi

Lửa lò đang rực, tống vào thôi

Uổng công đào tạo loài tâm đá

Phí của luyện rèn thứ dạ vôi

Vơ bỏ túi tham, còn múa mép

Vét mang cất tráp, vẫn khua môi

Từ khi hết chổ cho vùng cấm

Cố nuốt nhưng mà: đố nuốt trôi ,/.

                                  Huy Ngọ