Chùm thơ của Bùi Đức Thịnh – Đắc Lắc Tây Nguyên

 

   BẠCH ĐẰNG NỔI SÓNG

Bạch Đằng hùng khí át sao Ngâu

Chiến trận oai hùng sóng bạc đầu

Giặc Hán suy vong, trốn tẩu thoát

Quân Nguyên bại trận, chạy cho mau

Ngô Quyền lẫm liệt, tài thao lược

Hưng Đạo kiêu hùng, trí dũng thay

Đoàn kết một lòng tiêu diệt giặc

Giữ gìn bờ cõi gắng chung tay.

THÀNH NHÀ HỒ

Tây Đô đồ sộ thành nhà Hồ

Trải mấy chục năm kiến tạo đô

Vững chãi uy nghi, trong quá khứ

Trường tồn hoành tráng, đến bây giờ

Lâu đài cổ kính, cùng năm tháng

Thành quách rêu phong, với nắng mưa

Hơn sáu trăm năm trơ tuế nguyệt

Thăng trầm dấu ấn một triều vua.

NON NƯỚC LẠC HỒNG

 Từ thuở xa xưa giống Lạc Hồng

Đã bao thế hệ quyết đồng lòng

Giữ gìn độc lập, xây đời mới

Đánh đuổi quân thù, lập chiến công

Đất nước Vạn Xuân, như lũy thép

Núi sông đất Việt, tựa thành đồng

Tự do độc lập bền muôn thuở

Văn hiến ngàn năm rạng núi sông.

HOÀNG THÀNH THĂNG LONG

Hoàng thành nổi tiếng khắp gần xa

Cung điện vàng son chốn thái hòa

Một nước trường tồn, lưu sử sách

Ba triều vững chãi, rạng sơn hà

Cố cung hoành tráng, nơi danh thắng

Dinh thự nguy nga, chốn ngọc ngà

Triều đại thăng trầm bao biến đổi

Thăng Long hào khí rồng thăng hoa.

TRƯƠNG HÁN SIÊU

Học sĩ hàn lâm Trương Hán Siêu

Tài cao, đức trọng chốn đương triều

Bày mưu giữ nước, vua ưu ái

Hiến kế diệt thù, dân mến yêu

Vì nước quên thân, đâu ngại khó

Vì dân quyết chí, lập công nhiều

Bảng vàng bia đá còn vang bóng

Sử sách lưu truyền Trương Hán Siêu.

HUẾ MƠ

Dào dạt sông Hương nước lững lờ

Trường Tiền nối nhịp, mộng đôi bờ

Ngự Bình trầm mặc, bao mong nhớ

Vĩ Dạ xôn xao, những đợi chờ

Thành quách rêu phong, nơi hội ngộ

Đền đài cổ kính, chốn bình thơ

Phù Vân mây lượn vờn lưng núi

Du khách dập dìu say ngẩn ngơ.

HUẾ THÂN THƯƠNG

Huế thương mơ mộng tình đầy vơi

Mái đẩy giọng hò tha thiết trôi

Vĩ Dạ mong chờ, thương bến đợi

Kim Long hò hẹn, nhớ thuyền xuôi

Trường Tiền soi bóng, tình tha thiết

Núi Ngự in hình, duyên thắm tươi

Xa cách dặm trường lòng vẫn nhớ

Phù Vân uốn lượn cuối chân trời.

PHỦ TÂY HỒ

Đây phủ Tây Hồ chiều thướt tha

Vẳng nghe tiếng sáo vọng ngân nga

Bồng bềnh sóng vỗ, chiều yên ả

Lờ lững mây trôi, nắng nhạt nhoà

Liễu biếc in hình, duyên ngọc nữ

Tùng xanh soi bóng, dáng Hằng Nga

Chuông chùa vang vọng hồn mơ mộng

Huyền ảo một vùng sương khói sa.

ĐẤT NƯỚC ANH HÙNG

 Cờ đỏ tung bay khắp phố phường

Mùa thu cách mạng gió đưa hương

Non sông độc lập, vang lời hát

Đất nước anh hùng, rạng sử chương

Sông núi bừng lên, muôn sức sống

Làng quê thắm đượm, những yêu thương

Ngàn năm văn hiến ngời sao sáng

Dân tộc Việt Nam mãi thịnh cường.

HUẾ CỔ XƯA

Sông Hương dào dạt sóng ru bờ

Thấp thoáng buồm trôi nước lững lờ

Thiên Mụ thâm trầm, nơi cửa Phật

Ngự Bình mơ mộng, chốn bình thơ

Cấm thành phơi mặt cùng trời đất

Lăng tẩm trơ gan với nắng mưa

Phong cảnh hữu tình tranh thủy mặc

Hồn thiêng sông núi tụ thành đô.

ĐÈO NGANG

Đèo Ngang khúc khuỷu dốc cheo leo

Thăm thẳm trời xanh dõi mắt theo

Núi biếc gió vờn, mây trắng xóa

Biển xanh sóng lặng, nước trong veo

Ô tô hối hả, qua hầm núi

Xe lửa ì ầm, vượt dốc đèo

Ngắm cảnh thiên nhiên tranh thủy mặc

Một vùng thơ mộng ánh trăng treo.

ĐÀ LẠT

Từ trong huyền ảo sáo ngân nga

Thấp thoáng bóng hồng sương nhạt nhòa

Xao động rừng thông, lay bóng nước

Dập dềnh thuyền nhẹ, lướt trôi xa

Suối tuôn róc rách, mơ sông hát

Hồ nước thầm thì, mộng biển ca

Còn mãi ngàn năm xuân bất tận

Non xanh, nước biếc với trăng, hoa.

ĐÈO HÀ LAN

      (Krông Buk – Đắk Lắk)

Dừng chân trên đỉnh đèo Hà Lan

Thăm thẳm trời xanh chốn đại ngàn

Mây trắng bồng bềnh, trời thoáng đãng

Nắng vàng rực rỡ, gió miên man

Nàng xuân yểu điệu, duyên đằm thắm

Sơn nữ yêu kiều, tình chứa chan

Hùng vĩ Tây Nguyên ngời bất khuất

Cồng chiêng vang vọng chốn nhân gian.

CÁT BÀ

 Rừng nguyên sinh hải đảo là đây

Thơ mộng Cát Bà trong nắng say

Đảo đá nhấp nhô trên sóng nước

Biển xanh dào dạt dưới trời mây

Thuyền chài thả lưới, trăng say sóng

Ngư phủ gác chèo, rượu ngất ngây

Sóng nước dập dềnh tung bọt trắng

Từng không én lượn mây vờn bay.

Bùi Đức Thịnh – Tây Nguiyên