Chùm thơ chào xuân của Chi hội Bình Dương
NHẤT ĐÓA KHAI XUÂN
Chăm sóc cả năm trường
Xuân về tỏa ngát hương
Đài hoa dù nhỏ bé
Khát vọng giữa đời thường!
Tuấn Tràn
XUÂN MƠ
Xuân hồng mơ ước mãi
Chồi biếc ngóng trông hoài
Khắp xóm trời mây trải
Quanh nhà cúc huệ khai,
Trâu vàng qua khổ tận
Cọp trắng sẽ cam lai
Mặc sóng đời hoang hoải
Tết về điểm nụ mai.
Duy Tuấn
MÙA XUÂN TRÊN LƯNG MẸ
Bướm vờn chim lượn có về theo
Gió dẫn mây đưa trước dốc đèo
Mẹ thả bàn chân sương lấp lánh
Em cười đôi mắt nắng trong veo
Rừng mơ suối mộng sau lưng bé
Tết đến xuân sang giữa bản mèo
Kèn vọng sáo vang như tỉnh giấc
Cỏ hoa muông thú cả mừng reo
Nguyễn Quyền
MỘNG XUÂN
Đông tàn én lượn đón xuân sang
Chấp bút ngày vui mộng đến nàng
Mến nghĩa tâm giao hồn mãi tưởng
Mê tình bác ái dạ hoài mang.
Lời hay gửi gắm khi thu mãn
Ý đẹp trao nhau lúc hạ vàng
Tết dạm hân hoan mừng nắng mới
Lòng thành chúc phúc lộc tài khang.
Đức Chung
QUA RỒI
Chiếc ghế năm xưa cũ mất rồi
Sao chàng mãi níu thuở trò tôi
Tình kia nào đợi người xa vắng
Nghĩa ấy đâu chờ kẻ biệt trôi
Luyến tiếc mà chi đời khổ rối
Buồn vương gì hỡi cảnh u tồi
Còn duyên hãy để sang truyền kiếp
Gặp lại bây giờ chúc phúc thôi
Lê Tự Thiên Nga
XUÂN
Xuân đẹp tưng từng khoảng đất xưa
Xuân tươi ấm lại giấc mơ vừa
Xuân vờn dưới lá làm hoa rộ
Xuân giỡn trên cành nở nụ thưa
Xuân vẫn tưng bừng bên dãy bưởi
Xuân luôn rộn rã cạnh hàng dừa
Xuân về hối hả từ ban sớm
Xuân đã sum vầy cả lúc trưa.
Trần Toản (Công Tum)
THƯỞNG TRÀ SEN KHAI BÚT ĐẦU XUÂN
CHUYÊN ngào ngạt ủ búp thanh tân
ẤM đượm trà sen bút thảo vần.
Cạn CHÉN mừng xuân mừng bạn hữu
Tràn LY chúc tết chúc tao nhân.
SIÊU truyền cảm hứng đường thi mộng
TÍCH đọng hồn thơ tứ tuyệt trần.
PHÍCH xuyến xao hương trào vị lắng
BÌNH thao thiết đợi đón nhâm dần
Quý Mão
VỊNH CÂY MAI MUA NĂM SỬU
Mừng xuân Tân Sửu rước em về
Đón tết Nhâm Dần khối bạn mê.
Đẫy tháng chăm lo soi những đọt
Đầy năm cắt tỉa ngắn từng bề.
Phơi màu nắng quái người ưng chuộng
Dãi ánh trăng vàng kẻ nịnh vê .
Dáng trực hình suôn hoa lộng lẫy
Mầm tươi lộc biếc lá sum sê.
Quý Mão
THƯƠNG,,,
Trằn trọc thâu canh tuổi quá thì
Đau lòng xót dạ luống xuân đi
Mưa dầm ruộng trũng mây cay nguyệt
Hạn gắt mương khô đất mặn chì
Phòng trống chông chênh mền chiếu chẳng,,,
Đường thông quạnh quẽ muỗi ruồi chi…
Gầm trời vạn vật đâu ra nhỉ?
Bội bạc sao đành phận nữ nhi!
Tích Thiện (Nam Định)
CHIỀU XUÂN.
Em về xóm cũ bặt người xưa
Đã mấy mùa qua tưởng mới vừa…
Ngõ trước đìu hiu rêu ngập kín
Vườn sau vắng lặng cỏ ngoi bừa
Nghe như trong gió xuân hồng gọi
Ngỡ thấy ngoài thềm nụ cúc đưa
Nỗi nhớ bồn chồn se sắt vọng
Mây buồn lãng đãng tím chiều mưa
Phi Huynh (Phú Yên)
CÔ HÀNG XÓM
Lỡ lạc vào trong đôi mắt huyền
Mộng mơ tình tứ thật hồn nhiên
Ôi chờ dịch bệnh qua vài tháng
Đã thấy đào mai thắm mọi miền
Lắm bữa buồn thiu ngồi tựa cửa
Rồi hôm háo hức đợi ngoài hiên
Duyên ta hứa hẹn vào xuân mới
Có nợ thì sang khảo ruộng điền
Nguyễn Quyền
LỠ CHUYẾN ĐÒ XUÂN
(Mạ đề)
Ngọn Bấc đơn côi phả vách lều
Trăng huyền tẻ nhạt tựa bờ rêu
Triền sông cá rỉa chân bèo đớp
Mép bến chèo im đọt liễu khều
Đã ngượng Xuân về buôn lệ cổ
Càng sầu Tết đến thẹn cây nêu
“Băm” rồi cứ giữ Thì trong suốt
“Mốt” nữa dần coi sắc nhẹ hều
Nguyễn Thế Gia