TỰ NGẪM
Tự ngẫm để rồi tự nhủ ta
Mới qua đầu sáu phải chi già
Phú thơ mài giũa thêm minh mẫn
Bệnh tật luyện rèn ắt khỏe ra
Bạn hữu giao lưu vui khắp chốn
Cháu con quấn quýt rộn quanh nhà
Cuộc đời dẫu trải nhiều cay đắng
Hãy vững niềm tin ắt vượt qua
SỢ CHI
(Tặng bạn đang bị bệnh ung thư )
Đời người tựa một giấc chiêm bao
Trải mấy đắng cay lẫn ngọt ngào
Lúc trẻ ra công gây sự nghiệp
Về hưu cố gắng dựng phong trào
Cầu lông, cờ tướng vui vui thế
Đọc sách, làm thơ khoái khoái sao
Số mệnh mỗi người trời đã định
Tử thần gõ cửa... sợ chi nào !
SỢ CHI GIÀ
Vui cùng thơ phú sợ chi già
Sảng khoái tinh thần trẻ khỏe ra
Sáng sáng mời sang chừng mấy cụ
Chiều chiều hẹn đến khoảng vài bà
Trà thơm cảnh đẹp tươi màu lá
Rượu ngọt tình say thắm sắc hoa
Thơ phú đổi trao lòng phấn chấn
Niết bàn muốn tới cũng còn xa.
KHÓ NGỦ
Tiếng con cuốc cuốc gọi sang hè
Ra rả thâu đêm phải lắng nghe
Trằn trọc mãi rồi người chợp mắt
Giật mình đã thấy trống* vừa te * (Gà trống)
Tại giờ có tuổỉ ta hơi khó
Hay bởi bọn choai nó vội toe
Bà nhắc ngủ đi còn sớm chán
Ngoài màn mặc muỗi cứ vo ve.
CHIÊM BAO
Bâng khuâng rạo gót chốn vườn đào
Vẫn muốn cùng ai đợi ngắm sao
Khóm trúc lao xao xòe lá vẫy
Nụ hồng Chúm chím hé môi chào
Nhìn nhau ánh mắt như thầm ngỏ
Sánh bước bờ môi ý gợi trao
Rạo rực con tim bừng ánh lửa
Giật mình luyến tiếc giấc chiêm bao
Phùng Vân – Yên Bái